SƠ LƯỢC LỊCH SỬ ĐỨC PHẬT A DI ĐÀ
Đức Phật A Di Đà là một vị Phật huyền
sử chứ không như lịch sử của đức Phật Thích Ca. Đức Phật Thích Ca giới thiệu
cõi nước Cực Lạc Tây Phương và danh hiệu Đức Phật A Di Đà cho chúng sanh cõi Ta
bà biết mà phát nguyện cầu sanh về cõi ấy có nhiều thắng duyên dễ tu mà dễ
thành đạt. Đức Phật A Di Đà có công đức rất lớn và hạnh nguyện quảng đại. Ngài
có nhiều nhân duyên hóa độ chúng sanh ở cõi Ta bà rất nhiều.
Đức Phật Thích Ca muốn cho chúng sanh cõi Ta Bà này vượt khỏi kiếp trầm
luân cảnh khổ sanh, già, bịnh, chết, nên khai thị pháp môn tịnh độ dễ tu mau
thành. Ngài nói rõ nhân địa và hạnh nguyện của Phật A Di Đà để cho chúng sanh
ưa thích mà xả bỏ cảnh giới ô uế để cầu sanh cõi nước thanh tịnh trang nghiêm.
Pháp tu và quốc độ không phân biệt hạng người nào, từ thượng lưu trí thức
(thượng căn ) cho đến hạng dân thường không học (hạ căn ) ai có lòng tin tưởng
chuyên tu đều được vãng sanh về thế giới ấy cả.
I-
Ý NGHĨA DANH HIỆU A-DI ĐÀ
A Di Đà là dịch âm chữ Amita. Hán
dịch là Vô Lượng Thọ và Vô Lượng Quang. Vô Lượng Thọ nghĩa là Ngài có tuổi thọ
sống lâu không lường. Vô Lượng Quang là Ngài có hào quang sáng suốt không
lường.
II- LƯỢC SỬ TU NHÂN VÀ CHỨNG QUẢ CỦA ĐỨC
PHẬT A DI ĐÀ.
Chổ nhân địa của đức Phật A Di Đà ở
nhiều kiếp trước rất lâu xa không thể kể xiết. Có nhiều kinh nói về kiếp trước
của Ngài, như kinh Pháp Hoa, kinh Quán Phật Tam muội. Kinh Bi Hoa chép rằng:
Đời quá khứ hằng sa kiếp trước, Ngài là vua Chuyển Luân Thánh Vương tên
là Vô Tránh Niệm, Ngài có một quan đại thần tên là Bảo Hải, rất giàu lòng tín
ngưỡng. Một hôm vua nghe đức Phật Bảo Tạng thuyết pháp tại vườn Diêm Phù ở gần
bên thành. Ngài với quan đại thần Bảo Hải liền đến nghe và rất hài lòng. Vua
phát tâm thỉnh Phật và đại chúng vào vương cung cúng dường trọn ba tháng để cầu
phước báu.
Đức Phật khuyên vua nên phát Bồ Đề tâm cầu đạo Vô Thượng chánh Đẳng
Chánh Giác. Khi ấy đức Phật Bảo Tạng liền phóng hào quang sáng ngời, soi khắp
cả thế giới của chư Phật mười phương cho chúng hội thấy. Bảo Hải đại thần liền tâu
với vua Vô Tránh Niệm “ Nay bệ hạ nhờ oai thần của Phật, được thấy các thế
giới, vậy bệ hạ muốn cầu lấy thế giới nào ?
Vua đảnh lễ Phật, quỳ gối chấp tay phát lời đại nguyện, cầu xin sau khi
tu hành thành Phật, quốc độ và nhân dân của Ngài, đều được trang nghiêm thanh
tịnh. Do nhân duyên ấy, sau Ngài thành Phật hiệu là A Di Đà ở cõi Tây phương
Cực Lạc.
Đức Phật Thích ca nói: “ Đời quá khứ lâu xa, cách hơn 10 kiếp, có một
nước tên là Diệu Hỷ, vua cha tên là Nguyệt Thượng Luân Vương, mẹ là Thù Thắng Diệu
Nhan. Vương hậu sanh ra ba người con. Người con trưởng tên là Nhựt Nguyệt Minh,
người con thứ hai là Kiều Thi Ca, người con thứ ba là Nhất Đế Chúng. Khi ấy có
đức Phật ra đời hiệu là Thế Tự Tại Vương Như Lai. Kiều Thi Ca bỏ ngôi vinh quý
theo Phật Thế Tự Tại Vương xuất gia thọ Tỳ kheo giới, Phật cho hiệu là Pháp
Tạng Tỳ kheo. Ngài Pháp Tạng đối trước Phật phát 48 lời nguyện rộng lớn, độ
khắp tất cả 10 phương chúng sanh, nếu có một nguyện nào không viên mãn, thì
Ngài thề chẳng thành Phật. Khi ấy chư thiên rãi hoa tán thán, quả đất rúng
động, giữa không trung có tiếng khen rằng:
“ Pháp Tạng quyết sẽ thành Phật hiệu là A Di Đà. Như vậy chúng ta biết
rằng đức Phật A Di Đà tiền thân Ngài là
thái tử Kiều Thi Ca, bỏ ngôi sang quý, xuất gia tu hành thành quả Phật hiệu
là A Di Đà.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét