CON ĐƯỜNG NÀO THOÁT KHỔ
Đức Văn Thù Sư Lợi Bồ tát hỏi Phật. Bạch đức Thế Tôn chúng sau đời sau
làm sao thoát được khổ ? Đức Phật nói với Bồ Tát Văn Thù rằng :
Nếu có chúng sanh nào sát sanh thì sẽ
đoạn giống từ bi, đời đời sanh ra bịnh tật và chết yểu.
Nếu có chúng sanh nào trộm cắp
thì đoạn mất hạt giống giàu sang phú
quý, mà đời đời sanh ra nghèo thiếu đói khổ.
Nếu có chúng sanh nào dâm dục thì
đoạn mất hạt giống thanh tịnh an lạc, đời đời sanh ra làm kẻ thấp hèn xâu xí,
cuộc sống gia đình không hạnh phúc.
Nếu có chúng sanh nào nói dối thì
đoạn mất hạt giống thành thật và sự tín
nhiệm, đời đời sanh ra môi miệng không hoàn bị lời nói không ai tin nhận, không
người ủng hộ.
Nếu có người say sưa nghiện ngập thì
đoạn mất hạt giống thông minh trí tuệ, đời đời sanh ra làm ngưới ngu si đần
độn.
Nếu không giữ 5 giới là tuyệt đường
nhơn thiên. Nếu giữ được 5 giới thì chấm dứt ba đường khổ, địa ngục ngạ quỷ súc
sanh.
Ai tu nấy chứng, ai ăn nấy no, ông tu
ông chứng bà tu bà đắc, tu nhiều đặng nhiều tu ít đặng ít, không tu chẳng đặng.
Ai tu người ấy đặng, người khác chia cũng không được. Nếu người gây tạo tội ác
người ấy chịu lấy, người khác chịu thế không được. Cho nên muốn tránh con đường
đau khổ địa ngục phải trừ cái lòng dữ, cái tâm ác. Muốn tránh khỏi địa ngạ quỷ,
trước phải dứt lòng tham lam. Muốn tránh khỏi súc sanh thì đừng ăn thịt chúng
sanh. Muốn đặng làm người phải học cái hạnh hiếu thuận, từ bi. Muốn sanh cõi
trời phải giữ 5 giới. Muốn thành Phật đạo phải minh tâm, hể đặng minh tâm thì
nhân quả chẳng mờ tối thì tự nhiên kiến tánh thành Phật, không còn nghi ngờ gì
cả.
Văn Thù Sư Lợi than rằng : Lành thay
thân người khó được, trung độ khó sanh, chánh pháp khó gặp, trí thức khó gần,
bạn hiền khó gặp. Thân người khó được nay đã được, trung độ khó sanh nay đã
sanh, chánh pháp khó gặp nay đã gặp, trí thức khó gần nay đã gần, bạn hiền khó
gặp nay đã gặp. Việc việc đã đầy đủ, mỗi mỗi sẳn sàng, nếu chẳng phát tâm tu
hành, thì Phật cũng khó cứu nổi.
Trong pháp hội mỗi người đều ngộ bổn
lai Phật tánh của mình, hết thảy công đức từ tâm mình mà sanh, huệ thân viên mãn cũng do nơi tâm mình mà có.
Tứ chúng sau khi nghe xong phật nói Đại thừa Kinh Cang kinh luận này rồi, đều
vui mừng hớn hỡ tin chịu vâng làm./.
************
Phật độ chúng sanh có vô lượng pháp
môn, song không ngoài 4 phương pháp:
1: Khẩu thuyết độ
2: Trướng hải độ ( Thân thuyết )
3: Thần thông độ ( Hiện thần thông )
4: Danh hiệu đọ ( Nghe danh hiệu được
đọ )
*****
Ngày ngày niệm Phật, mà tâm ý lại
buông lung phóng túng, dù niệm cho đến khan cổ họng, hết hơi cũng chẳng được
vãng sanh. Xét ra thật là oan uổng không?
“Nếu như thực sự tu hành không thấy
lỗi của thế gian”
Lục Tổ Đàn Kinh
Thọ mạng và giàu sang là hai thứ quý
giá trên đời ai cũng mong cầu. Giàu sang ở đây không phải là nói đến bạn phải
có nhiều tiền, mà giàu sang về cái gì? Đời sống vất chất sinh hoạt của bạn
không thiếu thốn, không cần phải dư thừa chính đó là giàu sang.
Phú quý về cái gì? Ở đây không đề cập
đến bạn phải làm quan to chức lớn, có địa vị cao mới gọi là quý, mà phú quý
chính ở chổ bất kể bạn làm gì, nếu mọi người nhìn thấy bạn mà ai nấy tâm đều
hoan hỷ, đều tôn kính gọi là quý. Chúng ta cần phải hiểu ý nghĩa này, cần phải
phát tâm chân chính.
*****
NGƯỜI
TA HỌC
Người ta học nhớ, còn tôi học quên
Người ta học ngó lên, còn tôi học ngó xuống
Người ta học nói, còn tôi học làm thinh
Người ta học văn minh, còn tôi học đạo đức
Người
ta khư khư, còn tôi buông xả.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét