Tín
tâm đã lập rồi, nhưng nếu không phát nguyện, thì cũng như người mắc bệnh, tuy
được thuốc hay, biết rằng uống vào sẽ lành bệnh, thân thể cường tráng, thêm lớn
tuổi thọ. Giả sử nếu người bệnh không muốn thân thể khoẻ mạnh, mặc cho bệnh
hoành hành, hoặc dối bảo tôi chẳng bệnh tật gì cả, cơ thể tôi hoàn toàn mạnh
khoẻ, không cần thuốc này, rồi không uống thì không thể có một thân thể khoẻ
mạnh thọ mạng lâu dài. Nay đây cũng thế, nếu không muốn lìa Ta bà, không muốn
vãng sanh Cực Lạc, thì vẫn không quan hệ gì với pháp môn này, cho nên lập tín
cần phải có nguyện trợ giúp. Đại khái nguyện có ba :
Luôn
nghỉ chán Ta bà khổ, ham thích vãng sanh Tịnh độ an lạc.
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni
giáo chủ cõi Ta bà uế trược này, thừa nguyện đại bi cứu khổ, dặn dò khuyên bảo
chúng ta nên chán lìa thế giới nhơ uế này, ham thích vãng sanh thế giới Cực
Lạc. Chúng ta tin Phật thì thuận theo
lời Phật dạy, y giáo phụng hành, mới được gọi là người quy y Phật pháp Tăng,
không cô phụ ân Phật.
Chán cõi Diêm Phù Đề này. địa cầu chúng ta ở
đây tức ở trong châu này, vì sao chán cõi Diêm Phù Đề muốn thoát ly, và lại ham
thích cõi Cực Lạc ? Vì cõi Ta bà đầy uế trược này thân tâm con người luôn luôn bị
các thứ bức ngặt, hoàn cảnh không như ý, không tự tại. Xét vào nội thân con
người phải chịu đói khát, nóng lạnh,mệt nhọc, buồn giận, dâm dục, ham muốn, bất
mãn. . . lại các khổ sinh,già,bệnh, chết. . . .Ngoài thân y vào cảnh tự nhiên
mà có các khổ như mưa gió, sấm sét, bảo lụt, chướng khí, khói bụi, cát đá, gai
góc, muỗi mòng, đất đai gồ ghề, sóng to gió lớn, cọp sói hùm beo. Thêm vào các
cảnh khổ vì kiềm chế, mắn chữi, tranh đoạt, cướp giật, tổn hại, hung dữ, gian
hiểm, lừa dối, cưởng chế, trộm cắp, bắt bớ, giam cầm, đao tên súng đạn, thuốc
độc, lao ngục v.v.. cho đến thương yêu mà cách biệt, ghét nhau mà lại sống
chung, cầu mong mà chẳng được, cầu sống chẳng được, muốn chết không xong . .
.cho nên cõi này khó nhẫn chịu, thật là biển khổ, con người trong cõi này, lại
là mối hoạ của biển khổ. Đã vãng sanh thế giới An Lạc thì vĩnh viễn thoát khỏi
những khổ ách này. Hoá thân như ý nên nội y, chỉ có vui mà không có khổ, thọ
cảnh xứng tâm, ngoài y cũng chỉ có vui mà không có khổ, đều là thiện hữu câu
hội.
Chán thế giới Ta bà này, địa ngục ,ngạ quỷ, súc sanh, quỷ
thần chan chứa, tuy được sanh lên cõi trời đi nữa, cõi trời cao nhất tuổi thọ
cũng không quá chín triệu tuổi, cũng còn cái khổ tướng suy, tranh đấu, cho dù có
sinh lên cõi trời phi tưởng phi phi tưởng đi nữa, tuổi thọ cũng không quá tám
vạn đại kiếp. Vẫn còn bị chấp tâm hạn chế, không thể tự tại, khi quả báo hết
cũng bị đoạ lại trong tam đồ. Rồi bị quay nướng, cắt cổ nhổ lông, hoặc làm quỷ
hoặc làm thần, lúc làm trời lúc làm người, luân hồi bất định, vào ra liên tục,
nguy hiểm vô cùng, đáng sợ biết bao. Không chỉ làm người không ham, mà ngay làm
trời cũng không đoái. Nếu có ý niệm muốn niệm phật để sanh thiên, nên biết đây
là ma niệm, phải diệt trừ ngay. Có ai khuyên niệm Phật cầu đời sau làm người giàu
có, hoặc hưởng phước báo cõi trời, nên biết đó là quỷ niệm, chớ nên nghe theo.
Nên nguyện thoát khỏi ba
cõi,cầu sanh thế giới Cực Lạc, cõi An lạc ấy, ngay cả cái tên ba đường ác cũng
không có, hễ vãng sanh lên cõi ấy, thì là thiện nhân hiền nhân, chân thánh đại
thánh, chỉ có tiến lên thêm chứ không có thối chuyển, chỉ có được chứ không có
mất, cứu cánh thành Phật, cực kỳ an ổn, vĩnh viễn không còn lo âu. Không chỉ
thượng phẩm đáng quý mà hạ phẩm cũng rất đáng mộ, nên quyết nguyện vãng sanh.
Nguyện sớm vãng sanh nước
An Lạc đoạn tận mọi phiền não, thành vô thượng chánh giác.
Ở thế giới Ta bà này, tuy phát
tâm thành Phật, nhưng vì ác duyên đầy dẫy, thiện duyên quá ít, nên tu hành rất
khó, phần nhiều điều bị thoái thất, mấy ai được thành Phật. Vãng sanh thế giới
Cực Lạc rồi, tức đầy đủ nhân thành Phật, đầy đủ duyên lành, hoàn toàn không có
ác duyên, tu hành rất dễ, nhất định không thối thất, hết thảy đều được thành
Phật. Vì thành Phật, nên nguyện vãng sanh Tịnh độ, đó mới chính là tâm đại trí
của Bồ Tát, nếu không nguyện, thì tuy được vãng sanh đi nữa, cũng không sanh
vào ngôi thượng phẩm .
Nguyện sớm vãng sanh tịnh độ, được học vô
lượng pháp môn và độ vô biên chúng sanh.
Ở thế giới Ta bà này mà muốn một đời thành tựu
hạnh Phật Bồ Tát , đầy đủ trí tuệ công đức của chư Phật Bồ Tát, thông đạt vô
lượng pháp môn phương tiện, khéo tuỳ thuận tất cả căn tánh chúng sanh để hoá
độ, khó vô cùng tận ! Nhưng nếu hễ vãng sanh tịnh độ, hoa khai kiến Phật, chứng
vô sanh nhẫn, tức thâm đạt ngay thực tướng, thông khắp pháp tánh, phân thân 10
phương cõi nước, rộng độ vô lượng chúng sanh. Vì độ sanh, nên nguyện vãng sanh
tịnh độ, đó mới chính là tâm đại bi của Bồ Tát. Nếu không nguyện, thì tuy được
vãng sanh đi nữa, cũng không sinh vào ngôi thượng phẩm.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét