KHUYÊN TU
Đường về Cực Lạc xa xuôi
Đường danh mối lợi ôi
thôi dẫy đầy
Dần thân trong chốn bùn
lầy
Lối về quê cũ trời Tây
mịt mờ
Giựt mình chợt tỉnh cơn
mơ
Nhìn lên mái tóc bạc phơ
mấy tầng
Bấy lâu phiêu lãng phong
trần
Giờ đây tỏ ngộ bước chân
quay về
Ta bà nào phải chốn quê
Nhất tâm niệm Phật đồng
về Lạc bang.
* Được thắng duyên bước
chân vào nơi cửa Phật
Hai tay cầm lật dỡ quyển
kinh
Căn lành xưa nay đã phát
sinh
Hãy nên cố gắng thường tinh tấn hoài
Số chúng sinh nghìn muôn
triệu ức
Được nghe kinh quả thật
mấy người
Không duyên khó gặp
người ơi
Gặp rồi lại bỏ là người
quá mê.
&&
Sanh ra rồi lớn rồi già
Rồi đau rồi chết rồi qua
một đời
Rồi tiếp tục luân hồi
trở lại
Cũng sanh thân cũng mãi
tấn tuồng
Bánh xe tứ khổ quay
cuồng
Sanh già bệnh chết não
nương chất chồng ./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét