Siêng niệm Phật, siêng tu
cúng dường, rộng gieo ruộng phước, không những đời này có thể tiêu nghiệp, tiêu
trừ một phần tội nghiệp, mà phẩm vị hoa sen ở phương Tây cũng được cao lớn hơn.
1/ Tu tịnh nghiệp và tiêu tội nghiệp: Mỗi lần chúng
ta niệm Phật, tụng kinh lễ sám phát nguyện hồi hướng cầu sanh tịnh độ. Như vậy
có thể sinh Tịnh độ không ? Điều này
không cho phép chúng ta hoài nghi, thế nhưng người tu tịnh độ, thiện căn có sai
biệt sâu cạn, thời gian tu hành có khác là sớm hay muộn, công phu tu trì có
siêng hay biếng nhác, nghiệp chướng có nhiều hay ít không đều. Cho nên lúc phàm
phu vãng sanh Phật quốc. Kinh Quán Vô Lượng Thọ nói, hoa sen chia ra làm chín
phẩm. Kinh vô Lượng Thọ nói, những chúng sanh vãng sanh Phật quốc chia làm hai
loại hoa sen hoá sanh và biên địa thai sanh. Hoa sen hoá sanh chia làm ba hạng.
Còn biên địa thai sanh là tiếp nhận người không tin Phật trí, nhưng tin tội
phước mà nguyện sanh về nước kia. Vãng sanh Phật quốc có cao hạ trung biên cũng
có tiêu nghiệp vãng sanh và đới nghiệp vãng sanh không đồng.
Căn cứ theo yêu cầu của Kinh
Quán Vô Lượng Thọ Phật : “ Tất cả phàm phu, muốn tu tịnh nghiệp, để được sanh
về cõi nước Cực lạc Phương Tây, phải tu ba phước. Ba phước tức là nhân chính
tịnh nghiệp để được vãng sanh Tịnh độ. Ba phước tịnh nghiệp ấy là:
1/ Hiếu
dưỡng cha mẹ, phụng sự sư trưởng, từ tâm bất sát, tu 10 thiện pháp.
2/ Thọ
trì Tam quy, đầy đủ các giới, không phạm oai nghi.
3/ Phát Bồ đề tâm, tin sâu nhân
quả, đọc tụng kinh điển Đại thừa, khuyên tấn người tu hành.
Trong kinh A Di Đà nói :
“ Không thể có chút ít nhân duyên phước đức căn lành mà được sanh về cõi kia ”.
Có các vị tiên đức cho rằng chỉ cần nhất tâm niệm Phật liền có được nhiều nhân
duyên phước đức thiện căn ( danh hiệu Phật gọi là Vạn Đức Hồng danh ). Nhưng
đối chiếu với ba phước tịnh nghiệp đã nêu ở trên trong kinh Quán Vô Lượng Thọ,
thì đó chính là phước đức căn lành trong kinh A Di Đà. Đủ chứng tỏ điều kiện
tiên quyết để được vãng sanh về cõi kia là tự tu ba phước tịnh nghiệp và khuyên
người khác cùng tu ba phước tịnh nghiệp.
Kinh Quán Vô Lượng Thọ
Phật phần thượng phẩm nói : “ Nếu có chúng sanh nguyện sanh về cõi nước kia
phát ba loại tâm, thì được vãng sanh”. Ba loại tâm ấy là: a/ Chí thành tâm, b/
Thâm tâm c/ Hồi hướng phát nguyện tâm. Kinh cũng nói: “ Có ba loại chúng sanh
sẽ được vãng sanh”. 1/Từ tâm bất sát, đủ các giới hạnh, 2/ đọc tụng kinh điển
Đại thừa phương đẳng 3/ Tu hành lục niệm (niệm: Phật, pháp,Tăng, giới, thí,
thiên ) hồi hướng phát nguyện sanh cõi nước Cực lạc. Một ngày cho đến bảy ngày
liền được vãng sanh. Điều kiện vãng sanh của hạng mục này, ngoài việc dụng tâm
và tu lục niệm ra, cũng cần phải trì giới, để trợ giúp cho phước đức căn lành
thêm lớn.
Ngoài pháp niệm Phật ra,
còn có pháp trì chú vãng sanh, nói cho đủ là thần chú Bạt Nhất Thiết Nghiệp
Chướng Căn bản Đắc Sanh Tịnh Độ Đà La Ni, do Tam tạng Câu Na Bạt Đà La xứ Thiên
Trúc dịch từ đời Lưu Tống, dạy người ta thọ trì pháp môn A Di Đà Phật, thọ trì
chú này, nên súc miệng sạch sẽ, ở trước tượng Phật quỳ gối chấp tay, ngày đêm
sáu thời, mỗi lần tụng 37 biến, diệt được bốn tội nặng, ngũ nghịch thập ác, huỷ
báng Đại thừa, đều được diệt trừ, hiện đời sở cầu đều như ý, đến lúc lâm chung
theo nguyện vãng sanh. Công dụng của thần chú này trì niệm, hiện tại tiêu trừ
nghiệp chướng, hiện đời được lợi ích, vị lại được vãng sanh Phật quốc.
Thánh giả Đại Tiểu thừa
đều đồng ý nhau rằng sau khi tiêu diệt tội nghiệp vãng sanh Tịnh độ, người ấy
thành tựu tam muội, thành tựu lý sám thân chứng thực tướng vô tướng, tiêu
nghiệp vãng sanh, có thể lý giải được. Đến như kẻ phàm phu phiền não ràng buộc
chỉ nhờ danh hiệu Phật, tín nguyện vãng sanh về nước kia, cũng có thể tiêu
nghiệp vãng sanh. Điều này có người không hiểu và không chấp nhận được. Đây là
chỉ cho sự nương nhờ vào bản thệ nguyện lực của Đức Phật A Di Đà cứu giúp và cả
sự gia trì của thần chú Mật thừa.
2- Tiêu nghiệp đới
nghiệp đều được độ: Căn cứ vào bốn loại Tịnh độ, thì chúng ta hể tin Phật, học Phật đều có
thể sinh Tịnh độ. Thế nhưng Tịnh độ ở thế giới Cực lạc phương Tây là do nguyện
lực của Phật A Di Đà mà hình thành, nên phải nương nhờ nguyện lực của Phật A Di
đà mới có thể vãng sanh. Như vậy có phải ai cũng đều được vãng sanh không ? Căn
cứ vào lời nguyện thứ 18 trong 48 lời nguyện mà kinh Vô Lượng Thọ chép thì :
Muốn cầu sanh Tịnh độ của Phật A Di Đà, cho đến chỉ cần niệm danh hiệu Phật 10
lần, nhất định được vãng sanh, đó là nhờ nguyện lực gia trì của Phật A Di Đà.
Thế nhưng căn cứ vào kinh A Di Đà thì phải niệm Phật đến nhất tâm bất loạn,
kinh còn nói: “ Không thể có chút ít nhân duyên phước đức căn lành mà được sanh
về cõi nước kia”. Ý nói nếu có người
niệm Phật chưa được nhất tâm bất loạn, lại thêm căn lành cạn cợt, phước đức
thiếu kém thì không thể sinh Tịnh độ của Đức Phật A Di Đà. Nguyện thứ 19 trong
kinh Vô Lượng Thọ có nói : Trừ người
phạm tội ngũ nghịch và huỷ báng chánh pháp, tất cả chúng sanh hể muốn sanh về
nước kia đều được như nguyện vãng sanh. Tuy nhiên kinh Quán Vô Lượng Thọ Phật
lại nói, người phạm tội ngũ nghịch, thập ác tu pháp niệm Phật A Di Đà, cũng
được hạ phẩm hạ sanh ở nước Cực lạc. Do dó trong pháp môn Tịnh độ phát sanh ra
quan niệm của hai phái. Một phái cho rằng, người ta có thể đới nghiệp vãng sanh
hạ phẩm hạ sanh nơi cõi Phật, phái khác thì cho rằng, lúc vãng sanh nghiệp
chướng phải được tiêu trừ.
Câu “ Nguyện sinh chín phẩm sen ở Phương Tây” ý nói hoa sen chín phẩm
đều nương nhờ bản nguyện của Phật A Di Đà, tiếp dẫn chúng sanh phàm phu, vì thế
giới hoá thân bằng hoa sen, là thế giới sinh tồn của phàm phu, đương nhiên vẫn
còn phiền não, đó tức là đới nghiệp vãng sanh, phải nhờ nguyện lực cứu bạt của
Phật A Di Đà, dù tự mình tu hành không đầy đủ, không thể giải thoát, nhưng vẫn
có thể vãng sanh Tịnh độ. Thật ra được sanh về hạ hạ phẩm trong chín phẩm sen
vẫn còn tốt hơn không ?
Nếu tín tâm của chúng ta
không đủ, thời thường có ý nghỉ không biết có thế giới Cực lạc phương Tây
không, nữa tin nữa nghi, rồi cũng theo gót người khác hành thiện, niệm Phật,
cúng dường bố thí. Xin hỏi hạng người này có thể vãng sanh Tịnh độ phương Tây
được không ? Đương nhiên là có thể, nhưng chỉ có thể vãng sanh ở biên địa của
Tịnh độ. Thế nào là biên địa ? Là thai cung, cũng là thai sen, tức là chỉ cho
hoa sen vẫn chưa nở, ngồi trong thai hoa sen thời gian rất lâu dài. Không có
tội báo, hưởng phước như cõi trời, nhưng lại thiếu cơ duyên nghe pháp tu hành.
Tuy nói lúc lâm chung
niệm danh hiệu Phật A Di Đà 10 lần thì có thể vãng sanh Tịnh độ. Nếu chúng ta
bình thời không tin Phật, không niệm Phật, không tu cúng dường, không trồng căn
lành chỉ chờ đến lúc lâm chung cầu nguyện được vãng sanh là điều rất mạo hiểm.
Lúc sống không niệm Phật, khi sắp chết, thỉnh đoàn trợ niệm đến trợ niệm cầu vãng
sanh, đương nhiên cũng có tác dụng nhưng rốt ráo không bằng tự mình kịp thời
niệm Phật vẫn tốt hơn nhiều. Một khi chúng ta nghe được Phật pháp dù tuổi già
hay tuổi trẻ nên lập tức niệm Phật, trì giới, tu cúng dường trồng căn lành, tu
phước đức mới có hy vọng vãng sanh phẩm vị sen cao.
Người tu hành pháp môn tịnh độ
không nên tự tư tự lợi, chỉ cầu cho mình được vãng sanh tịnh độ, mà không thiết
gì đến thế gian này còn có rất nhiều chúng sanh đang chịu khổ nạn, chúng ta cần
phải lấy từ bi và trí tuệ để giúp đỡ cứu tế họ. Đó chính là phát tâm Bồ đề,
thực hành tam tụ tịnh giới của Bồ tát đạo.
Các vị tổ sư xưa giải thích
thiện căn phước đức trong kinh A Di Đà là muốn chúng sanh niệm Phật nhiều, niệm
Phật thường và niệm Phật chuyên cần. Niệm Phật cũng có hai loại phương pháp:
1/Dùng miệng niệm ra tiếng, là niệm Phật hữu tướng. 2/ Dùng tâm tưởng niệm,
thời thời khắc khắc cùng với lòng từ bi và trí tuệ của Phật tương ưng. Dù niệm
Phật ra tiếng hay không, niệm niệm cùng với Phật tương ưng mới gọi là chân thật
niệm Phật. Công phu sâu sẽ thành niệm Phật thật tướng, niệm Phật vô tướng. Niệm
Phật hữu tướng vẫn là niệm đới nghiệp, niệm Phật vô tướng thì thành tiêu nghiệp
vãng sanh. Thật ra người chuẩn bị đới nghiệp vãng sanh cũng cần nên học tập
tiêu nghiệp, tiêu trừ dần dần chút nào hay chút đó, đời nay tuy không có biện
pháp toàn bộ đoạn trừ tội nghiệp đã có, nhưng tội nghiệp tiêu trừ càng nhiều
thì phẩm vị sen được nâng lên cao. Trái lại, thiết nghĩ được hạ phẩm hạ sanh
vẫn có vấn đề.
Đối với người thường, hy vọng
cầu sanh thế giới Cực lạc phương tây, thì lúc sống cần phải niệm Phật, siêng tu
cúng dường, rộng gieo ruộng phước, dùng quan niệm báo ân để tiêu nghiệp chướng
của mình. Đó cũng là phương pháp lý
tưởng : “ Đề cao phẩm chất con người, kiến thiết tịnh độ nhân gian .”. Dùng
pháp này để trợ giúp cho người phàm phu tiêu trừ một ít tội nghiệp, lúc sống
tiêu trừ được một phần tội nghiệp thì phẩm vị hoa sen ở phương tây cũng cao
thêm một tí và rộng lớn ra thêm.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét