Thế nào là chánh cầu ? và
vọng cầu ? . Niệm Phật cầu sanh Tây phương là chánh cầu, chánh nguyện, nguyện
theo lời Phật dạy. Cầu mong về Tây phương không phải là vọng cầu mà là chánh
cầu.
Tâm đã tin tưởng vào Phật
pháp thì không tin theo tà pháp khác, tâm nghỉ về Tây phương thì không nghỉ đến
các vọng tưởng khác, tâm niệm Phật thì không niệm các vọng niệm khác. Đây gọi
là chánh tín, chánh nguyện, chánh hạnh.
Có người quan niệm rằng tu
hành là làm thiện. Họ chuyên chú giữ 5 giới, làm thiện, bố thí, giúp người.
Nguyện như vậy tốt chứ không phải xấu. Nhưng tu hành chỉ gói ghém vào việc
phước thiện, thì đã đi theo đường tu bất liễu giáo. Tức là pháp không tròn vẹn,
không thể thành tựu con đường thành đạo. Tu như vậy, sau khi lâm chung cái
nguyện làm thiện nầy mạnh hơn nó sẽ trói vào việc làm thiện.
Nguyện
làm thiện mạnh thì nguyện vãng sanh sẽ yếu. Làm thiện thì được hưởng phước rồi
thọ sanh trong ba đường thiện, rồi cũng sanh tử luân hồi. Tu hành không biết con đường giải thoát chỉ
biết có làm thiện, tưởng vậy là đủ, nhưng thật ra còn quá thiếu. Dù tu hành có
giỏi cho mấy cũng đi vào trong vòng sanh tử vô thường. Dù họ có thể sanh làm
người giàu có để hưởng phước, nhưng người này chỉ biết tu phước nhơn thiên
không thể thành tựu đạo nghiệp. Khi đã hưởng hết phước rồi thì sẽ bị đoạ làm
người nghèo khó. Rồi tạo nghiệp bất thiện, sau cùng bị quả báo nặng, gọi là : “
tam thế oán ” vậy.
Trong kinh Hoa Nghiêm Phật
dạy: “ Quên tâm giác ngộ, mà lo làm việc thiện, thì việc thiện đó trở thành ma
nghiệp mà thôi ”. Cho nên lấy nguyện vãng sanh làm chánh nguyện, niệm Phật làm
chánh hạnh, tin tưởng vững chắc vào đại nguyện của Phật A Di Đà cứu độ mình về
Tây phương một đời viên mãn đạo quả là chánh tín, còn tất cả các nguyện khác
đều là trợ niệm.
Chúng sanh trong đời nay căn
cơ thấp, nghiệp chướng nặng, tâm lực yếu, không đủ sức đạt đến cảnh giới niệm
Phật Tam muội, hay nhất tâm bất loạn. Ngược lại vọng niệm nhiều, ma chướng quá
mạnh, oán thân trái chủ trùng trùng, tất cả những lực lượng này sẽ dồn lại công
phá lúc lâm chung, làm người ra đi không vượt nổi chướng ngại, chính vì thế dù
có niệm Phật vẫn khó thoát nạn. Nếu được hộ niệm, thì nhờ lực hộ niệm của đại
chúng giúp họ sẽ dễ dàng vượt qua chướng nạn mà dự phần vãng sanh../.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét