Thứ Hai, 14 tháng 11, 2016

THƠ ĐẠO

Người, có sinh có tử.
Có lúc giàu, lúc nghèo.
Có lúc khỏe, lúc bệnh.
Có lúc ghét, lúc yêu.
Những lời này giản dị,
Đức Phật dạy chúng sinh.
Giản dị mà sâu sắc,
Đầy triết lý thông minh.
Những tưởng ta đã biết,
Và thấu hiểu lời Ngài.
Nhưng có vẻ không thế.
Sống ở đời trần ai,
Ta chưa thật tĩnh tại
Để đón nhận buồn đau,
Mỗi lần gặp tai họa
Thường chìm trong u sầu.
Điều này rất quan trọng,
Giúp ta sống ở đời
Bình tĩnh đón số phận,
Sống hài hòa, thảnh thơi.
Và vì nó quan trọng,
Tôi xin trích ở đây
Hai câu chuyện của Phật,
Nhắc mọi người điều này.
*
Việc Đức Phật thuyết pháp
Được đồn đại khắp nơi.
Ngài nhanh chóng nổi tiếng,
Thu hút rất nhiều người.
Ngài nói lời dễ hiểu,
Giảng dạy rất chí tình,
Lúc thì bằng thí dụ,
Lúc bằng gương của mình.
Có người đàn bà nọ,
Tên là Gô Tà Mi.
Con trai bà mới chết,
Không biết phải làm gì,
Bà tìm tới Đức Phật,
Ẵm đứa bé trên tay.
“Mong Ngài làm sống lại
Con tôi, đứa bé này.”
Ngài nhìn bà, khẽ đáp:
“Ta có thể giúp bà.
Ta cần hạt mù tạc,
Bà hãy kiếm cho ta.
Nhưng hạt mù tạc ấy
Phải lấy ở những nhà
Chưa từng có người chết,
Chưa có cảnh tang gia.”
Bà kia liền vội vã
Tìm mù tạc cho ngài.
Hạt mù tạc không ít,
Nhưng khi hỏi, ai ai
Cũng bảo gia đình họ
Đã từng có người thân
Bị ốm bệnh rồi chết,
Dẫu hỏi xa, hỏi gần.
Hôm sau bà lại đến
Thưa với Phật rằng bà
Đã hiểu lời Ngài dạy,
Và rằng con bà ta
Theo lẽ thường, đã chết
Như tất cả mọi người.
Sinh ra, sống rồi chết
Là cái luật của đời.
Phật ôn tồn đáp lại:
“Nhờ thấu hiểu điều này,
Bà sẽ được an lạc
Và hạnh phúc từ nay.
Sau lần ấy Đức Phật
Còn dạy bà nhiều điều.
Quả bà sống thảnh thản
Và hạnh phúc hơn nhiều.
*
Một người phụ nữ đẹp,
Mặc chiếc áo lụa dài
Bước vào một nhà nọ.
Chủ hỏi: “Bà là ai?”
“Ta là Thần Giàu Có!”
“Xin mời, xin mời bà, -
Ông chủ vui mừng nói. -
Mời bà vào trong nhà!”
Lát sau, một người khác
Cũng vào nhà ông này.
Rách rưới và đói khát
Như một mụ ăn mày.
“Bà là ai?” ông hỏi.
“Thần Đói Nghèo là ta.”
“Bà không được chào đón.
Xin mời bà đi ra!”
Nữ thần kia rách rưới
Đã đáp lại thế này:
“Đói nghèo và giàu có
Luôn là bạn xưa nay.
Ông không muốn Nghèo Đói
Thì tôi ra khỏi nhà.”
Lát sau ông chủ thấy
Giàu Có cũng đi ra.
Phật dạy Sống và Chết
Luôn đi liền với nhau.
Cũng vậy Tốt và Xấu,
Cũng vậy Nghèo và Giàu.
Chỉ những người thông tuệ
Mới chấp nhận cả hai.
Sống vô lo, bình thản

Vượt nỗi khổ trần ai.

THƠ ĐẠO Rating: 4.5 Diposkan Oleh: CHÙA TAM BẢO TAM KỲ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét