Pháp
môn niệm Phật vãng sanh Tịnh độ, không ngoài ba điểm trọng yếu là TÍN,
NGUYỆN, HẠNH. Tín có nghĩa là sau khi
dứt hết mọi nghi ngờ, hiểu rõ rốt ráo, chí tâm quyết đạt đến mục đích. Tín có
ba : Tín tự tâm, tín Phật độ, tín pháp môn.
- TÍN TỰ TÂM :
1/ Tin bản tâm của chính mình xưa nay không hề sinh diệt, không có khởi
đầu không có kết thúc, liên tục hằng hữu, tuỳ duyên mà chuyển biến. Sinh ra rồi
chết đi, tuy nhiên chết mà không đoạn mất, chết đi rồi lại sinh ra, tuy sinh ra
nhưng lại chẳng phải thường, chiêu quả mà có nhân, rồi nhân chín mùi thành quả,
chứ chẳng phải tình cờ một đời, cho nên phải cầu niềm vui chân thật vĩnh viễn.
Vì nghiệp mà thọ thân này, rồi thân này lại đi tạo nghiệp, vì không thể một đời
liễu được sinh tử, cho nên cần phải suy nghỉ cho thấu đáo. Nổi lên chìm xuống
trong biển khổ sanh tử, mơ hồ trong sáu thú, biết rồi trôi nổi về đâu ? Mờ mịt
trong tam đồ, rồi bị chưng nấu, bị giam cầm, mổ giết, đáng sợ biết bao ! Thân
người khó được nay đã được, Phật pháp khó nghe nay đã được nghe, hãy nhanh lên.
“ Một tấc thời gian một tấc vàng, tấc vàng khó đổi tấc thời gian ”. Con rùa mù
gặp được bộng cây trôi trên biển rất khó, nhưng làm được thân người lại khó
hơn. Cho nên nói : “ Thân này nếu không đời này độ, lại đợi đời nào mới độ thân
”.
2- Tin bản tâm của chính mình vốn là chân tánh, tức Phật tánh, cho nên
chính mình vốn đầy đủ Phật tánh, xưa nay vốn đủ trí tuệ đức tướng Như Lai. Nếu
được thiện tri thức đẫn đường, quy y Tam Bảo Phật pháp tăng, siêng năng tu tập
tất sẽ chứng đắc, cho nên nói : “ khuyên anh nổ lực đầu sông vượt, chắc chắn
trên thuyền ngập ánh trăng ”.
3- Tin chính mình từ vô thuỷ kiếp đến nay, đã từng làm trời, cũng đã
từng làm người. Tất cả chư Phật, chư Bồ Tát, chư Hiền Thánh Tăng trong ba đời
10 phương thế giới, đã từng phân thân hằng hà sa số nhiều như cát bụi để lợi
ích quần sanh, chính mình cũng đã từng nhiều đời gây phước huệ, gieo trồng
thiện căn, cho nên đời nay mới nghe được Phật pháp, lại được phát khởi tâm tín
nguyện. Tuy vì mê muội không tự giác biết, nhưng phải tin rằng thường được chư
Phật hộ niệm, cho nên cần phải phát tâm tinh tấn dõng mãnh lập chí bền chắc.
Chư Phật chư Bồ Tát đại từ đại bi, đại hùng đại lực trong ba đời 10 phương,
không có chổ nào là không cảm ứng, không có căn cơ nào là không nhiếp phục,
chính mình quả có tin kính tu tập chắc chắn chư Phật Bồ Tát sẽ cứu độ tiếp dẫn.
Hãy xem những người vãng sanh Tịnh độ bất luận nam hay nữ, Tăng hay tục, cũng
đều nhờ lực thiện căn nhiều đời, lực tu tập, kính tín hiện kiếp, lực chư Phật
Bồ Tát cứu độ tiếp dẫn, tất cả đều được vãng sanh tịnh độ, thành đại Bồ Tát, ta
cũng như thế, có nguyện tất có thành tựu. Cho nên nói : “ Người kia trượng phu
ta đây cũng thế, không nên tự khinh mình rồi thối chí ”.
- TÍN PHẬT ĐỘ: Tinh Phật A Di Đà trước kia cũng là phàm phu
như ta, từ bỏ vương vị theo Phật xuất gia, phát tâm đại Bồ đề, bốn mươi tám đại
hoằng thệ nguyện, nhiều đời lập hạnh không thối chuyển. Nhờ lực hạnh nguyện và
lực thiện căn những chúng sanh được giáo hoá thành thục mà thành tựu cõi tịnh
độ trang nghiêm, thành tựu vô thượng chánh đẳng chánh giác với những người cùng
nguyện hạnh đồng sinh trong ấy, thọ mạng, quang minh vô lượng, cho nên gọi là
Cực Lạc thế giới A Di Đà Phật.
Tin từ cõi Ta bà thế giới
này, đi thẳng về hướng Tây, qua một trăm ngàn ức cõi Phật, thật có một thế giới
an lạc, là cõi Tịnh độ Phật A Di Đà giáo hoá, hai vị đại Bồ Tát Quan Âm Thế
Chí, cùng vô lượng Bồ Tát thánh hiền Tăng trong biển lớn thanh tịnh thường cùng
nhau nhiễu quanh Phật nghe phật thuyết pháp, hành theo pháp Phật, từ Phật pháp
nhân chứng Phật pháp quả, vĩnh viễn lìa khỏi khổ nạn, được đại giải thoát, thần
thông điệu dụng, hoá thân khắp 10 phương, tu Phật công đức thu nhiếp những ai
có duyên đều về tịnh độ. Hết thảy đều từ hoa sen hoá sanh, tuỳ theo tín tâm sâu
cạn, nguyện lực lớn nhỏ, mà có khác nhau về phẩm vị. Gồm có ba phẩm thượng, ba
phẩm trung, ba phẩm hạ. Ba phẩm hạ là những phàm phu mang nghiệp vãng sanh, ba
phẩm trung là những thánh chúng đoạn hoặc chứng chơn. Ba phẩm thượng là những
Bồ Tát hoằng trí đại bi. Phẩm hạ hạ trở xuống, lại có cấp Nghi Thành,để rộng
nhiếp những người tội ác sâu nặng hoặc tín nguyện hèn yếu, khiến cho họ sau khi
được sinh lên nước an lạc, hối ác tu thiện, dứt nghi sanh tín, cũng được hoa nở
thấy Phật. Tuy có sự khác nhau về ba bậc chín phẩm nhưng đã một lần đã thừa
nguyện vãng sanh thì tất cả đều được vĩnh viễn ra khỏi khổ sanh tử, cuối cùng
thành tựu quả phật. Một lần hoa nở thấy Phật đều được y thực như ý, được vô
lượng thọ, thân tâm tự do, đi khắp vô lượng cõi nước. Chim hót cây reo đều là
tiếng pháp nhiệm mầu, Bồ Tát thánh chúng đều là bạn lành. Hết sức an vui, chí
mỹ chí thiện, sạch sẽ trong ngần, chân thường cùng tột, cho nên gọi là Phật vô
lượng thọ, vô lượng quang, cực an lạc tịnh độ.
TÍN PHÁP MÔN : Tin pháp môn niệm Phật A Di Đà vãng sanh thế
giới Cực Lạc, chính di kim khẩu Đức Thích Ca Mâu Ni, là vị giáo chủ của ba ngàn
đại thiên thế giới nói ra, có Bồ Tát Di Lặc, Ngài Xá Lợi Phất và Hoàng hậu Vi
Đề Hy lắng nghe, Ngài A Nan phụng thừa kết tập lưu truyền, tức nay là Vô Lượng
Thọ kinh, Phật thuyết A Di Đà kinh, Quán Vô Lượng Thọ Phật kinh vậy. Ngoài ra
những kinh này còn có các kinh luận Quán niệm Phật A Di Đà vãng sanh cõi nước
An lạc còn nhiều lắm. nói không thể hết, xin duyệt đọc trong Đại tạng. Lúc Phật
nói kinh Vô Lượng Thọ, Xá Lợi Phất cùng các vị đại A La Hán, Di Lặc cùng chư vị
Bồ Tát, với vô lượng không cùng tận chư thiên chư tiên nhân và phi nhân, đều
phát nguyện vãng sanh. Lúc Phật nói kinh
Quán Vô Lượng Thọ hoàng hậu Vi Đề Hy y pháp tu trì, lập tức vãng sanh nước an
lạc. Lúc Phật nói kinh A Di Đà, vô số quốc độ Phật, sáu phương Đông Tây Nam
Bắc, phương trên và phương dưới, Phật A
Súc cùng vô lượng chư Phật đều khen ngợi Đức Bổn sư Thích Ca Mâu Ni, ở trong
thế giới năm trược này khéo nói pháp môn tối phương tiện thù thắng này. Lịch
đại tổ sư thánh hiền thiện tín tán dương tu tập được vãng sanh, là việc càng hy
hữu, cho nên phải tin pháp môn tối chân tối tôn này.
Tin pháp môn niệm Phật vãng sanh thế
giới An lạc này, dưới từ chúng sanh cực ác, trên đến Đẳng giác Bồ Tát đều được
tu chứng. Những chúng sanh nào sinh vào phẩm hạ hạ và hoa sen sắt, tức là những
ngưòi đã tạo tội ngũ nghịch, làm 10 điều ác, đáng lẽ phải bị đoạ vào địa ngục,
ngạ quỷ, súc sanh, nhưng khi nghe pháp môn này khở tín, phát nguyện tu hành
được vãng sanh vậy. Những chúng sanh sinh vào trung phẩm, tức là những người
siêng năng trì ngũ giới, làm 10 điều thiện, hoặc có tu chút ít thiền định, đáng
lẽ sinh vào loài người, làm thần làm trời dục giới, nhưng nghe pháp môn này
khởi tín , phát nguyện tu hành được vãng sanh. Trong vãng sanh Tịnh Độ Thánh
hiền lục, từ những bậc đại thánh hiền, cho đến dâm nữ, những kẻ làm đồ tể, chim
chuộc ếch nhái đều có vãng sanh, thì có thể biết. Những chúng sanh sinh vào thượng
trung phẩm, tức là những Bồ Tát Hoan hỷ địa, cho đến viễn hành địa. Những chúng
sanh sinh vào thượng thượng phẩm, tức là những Bồ Tát từ Bất động địa đến Đẳng
giác địa, cho nên tin vào pháp môn này quảng đại nhất tối thắng nhất.
Tin pháp môn niệm Phật vãng
sanh, thế giới an lạc này, lý tánh của nó tuy không thể cùng tận, công đức của
nó tuy bất khả tư nghị, nhưng Phật A Di Đà lúc trong nhân địa tu hành, đã từng
phát đại nguyện, nếu có chúng sanh nào, trong 10 phương thế giới xưng niệm danh
hiệu Ngài, Ngài sẽ tức khắc hộ trì tiếp dẫn vãng sanh, cho nên trong kinh A Di
Đà, Đức Phật Thích Ca nói : Niệm danh hiệu Phật, niệm đến nhất tâm bất loạn,
tức tự biết được vãng sanh tịnh độ. Cho nên hễ đã vãng sanh tịnh độ, thì thẳng
tiến đến thành Phật, vĩnh viễn không còn quanh co, không còn thối chuyển. Chỉ
cần niệm niệm nhớ nghỉ sáu chữ “ Nam mô A Di Đà Phật ” không chút lơi lõng, tức
được đầy đủ lý tánh vô cùng tận và công đức bất khả tư nghì. Pháp môn Tịnh độ
là con đường dễ đi nhất, chỉ cần mỗi sáng thức dậy xưng niệm danh hiệu Phật A
Di Đà trọn 10 hơi thở, cũng chắc chắn được vãng sanh vào ngôi bất thối, vĩnh
viễn thoát khỏi luân hồi, thẳng đến thành phật, cho nên gọi pháp môn này là
pháp môn hoành siêu tam giới, một lần đã siêu là thẳng đến quả Phật, không như
những người tu chứng từ các pháp môn khác, ban đầu phải từ trì giới hành thiện
để ra khỏi ba đường ác, kế đó phải tu tập thiền định để thoát ra dục giới, lại
tu Bát Nhã để vượt qua sắc, vô sắc giới, đến đây vẫn còn chưa được vào quả vị
Bồ tát Chánh Định tụ. Trong khoảng thời gian từ sơ hành trì cho đến ra khỏi vô
sắc giới, e rằng còn sợ phải trồi lên hụp xuống, sao bằng được pháp môn này chỉ
từ quy y Tam bảo Phật Pháp Tăng , thế giới Ta bà mà quy y sang Phật pháp Tăng
thế giới Cực Lạc, tức được đốn siêu tam giới. Cho nên tin vào pháp môn này dễ
dàng nhất, diệu dụng nhất.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét