TU KHẨU - 1
Người xưa đã
từng dạy
Rằng kính vỡ
khó lành.
Nước đổ khó
hốt lại,
Dù muốn mấy
cũng đành.
Nói là một
nghệ thuật.
Người khôn
biết nói gì.
Cũng vì
khôn, họ biết
Không nên
nói điều gì.
Vuốt mặt phải
nể mũi.
Nói người phải
nhớ mình.
Đôi khi, nói
lời đẹp
Chưa hẳn là
thông minh.
Các cụ đã
đúc kết,
Nghiệm thấy
đúng xưa nay.
Khi nói nên
lưu ý
Tránh những
điều sau đây.
1
Không nói lời
chán nản,
Làm nản lòng
người nghe.
Hãy nói lời
khích lệ,
Lựa lời
khen, không chê.
2
Không nói lời
tức giận
Làm người
khác tổn thương.
Khi giận nên
im lặng,
Nhớ lại luật
vô thường.
3
Không nói lời
oán trách,
Dễ sinh chuyện
bất hòa.
Điều này rất
kiêng kỵ,
Nhất là với
người nhà.
4
Không nói lời
khoe mẽ,
Kiểu mình tự
khoe mình.
Người nghe
tuy không nói,
Nhưng có thể
coi khinh.
5
Không nói lời
dối trá.
Nói dối là xấu
xa
Và vi phạm
Ngũ Giới
Của Đức Phật
Thích Ca.
6
Không nói lời
bí mật.
Nói chẳng lợi
ích gì,
Còn mang tiếng
bép xép
Và chuốc họa
nhiều khi.
7
Không nói lời
thầm kín.
Chuyện mình
giữ trong lòng.
Không ai bắt
phải nói.
Cũng đừng chờ
cảm thông.
8
Không nói lời
đồn dại.
Khi chưa chắc
điều gì
Thì tuyệt đối
không nói.
Nhất là lời
thị phi.
9
Không nói lời
thái quá.
Không một bốc
thành mười.
Không làm được,
không nói.
Nói thế nó
nhỏ người.
10
Không nói lời
bóng gió.
Càng không
được xỏ xiên.
Cứ nghĩ gì
nói ấy.
Đàng hoàng,
lại được yên.
*
Đại khái là
như vậy.
Kể ra thì
còn dài.
Hãy chú tâm
TU KHẨU.
Để hưởng phước
nay mai
Thái Bá Tân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét