TÁNH TÌNH CỦA CON NGƯỜI
Tánh tình của con
người, bất luận là có giống với các loài khác hay không, nhưng có điều quan
trọng là làm thế nào để phát huy đặc tính chân chánh của con người. Do vậy,
người tu học Phật pháp nên chú trọng và phát huy tính hợp lý của con người, từ
việc lành chân chính của con người làm cho tính của con người càng ngày càng
trong sạch. Đối với những tính thuộc về bản năng của con người nên giảm bớt,
trừ bỏ dần dần, phát huy nhân tính để thành tựu phật đạo.
NHÂN TÍNH VÀ PHẬT TÍNH
Con người là một loài
động vật ưu việt hơn các loài khác. Con người có khả năng suy tư khá tốt, chắc
chắn hơn những loài động vật khác, ngay cả thiên thần. Con người có khả năng
nghĩ nhớ những sự việc đã qua trong quá khứ, phán đoán những sự việc sẽ xảy ra
trong tương lai, và suy tư những gì đang xảy ra trong hiện tại.
Trong Phật pháp sự ghi nhớ và tư duy là nền tảng cơ bản để
phát huy trí tuệ. Trong Phật pháp đề cập
“ Sanh đắc tuệ ” loại trí này chúng sanh cũng có. Ví như loài ong làm ra
mật, loài kiến có thể làm hang làm tổ, loài nhện có thể làm lưới, chúng không
phải trãi qua quá trình huấn luyện, nhưng có thể làm được, vì đó là bản năng tự
nhiên. Ở đây “sanh đắc trí ” cũng giống
như vậy, là loại trí tuệ thuộc về bản năng. Nhưng loại “ Sanh đắc tuệ ” của con
người thì không đồng, phải trãi qua sự học tập rèn luyện mới thành loại trí này.
Những loài động vật khác cũng có loại trí này, nhưng so với con người thì rất
ít.
Dựa vào bản năng của con người mà nói, con người biết thâu
thập kinh nghiệm, học tập ngôn ngữ, kỹ thuật, tri thức. Đây là điểm đặc thù của
con người. Nếu như con người không biết sử dụng sự hiểu biết giải quyết công
việc, thì kết quả của hành động sẽ không tốt. Như vậy, con người so với các
loài động vật khác tốt hơn nhiều, nhưng với điều kiện con người phải biết sử
dụng sự hiểu biết, lấy sự hiểu biết thực hiện và phát huy những việc làm có lợi
ích cho con người và xã hội thì cuộc sống con người sẽ tốt đẹp hơn. Cũng vậy,
nếu chúng ta biết vận dụng tính đặc thù ghi nhớ và tư duy của con người để huấn
luyện tâm tư của con người, loại trừ các pháp bất thiện, tăng trưởng thiện
pháp, khiến cho vô minh biến mất, trí tuệ phát sanh, đó chính là sự giác ngộ.
Khi sự giác ngộ đã xuất hiện thì sự giải thoát cũng theo đó xuất hiện. Đây
chính là sự khác biệt giữa con người và các loài chúng sanh khác.
---------—]–---------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét