KHUYÊN TU VÀ GIỮ GIỚI
Trong kinh Phạm Võng Đức Phật dạy rằng: Này các vị Tỳ kheo! hãy lắng nghe, sau khi Như Lai diệt độ, trong
thời mạt pháp, nên phải tôn kính giới pháp. Giới pháp chính là vị thầy sáng
suốt chỉ đường cho chúng sanh không bị lạc lối. Người mà gặp được giới pháp
thời như kẻ đi đêm tối mà gặp đèn sáng, như người nghèo gặp được của báu, như
người bệnh được lành, như kẻ tù được thả, như kẻ đi xa được về nhà, như kẻ qua
sông gặp được đò, như người sắp chết đuối chụp được phao nổi. Nên biết rằng,
giới pháp là đức Thầy sáng suốt của đại chúng không khác gì Phật còn ở đời.
Người mà nếu không có lòng sợ tội, thời tâm lành khó nẩy nở,
cho nên trong kinh có lời dạy rằng: Chớ xem thường những lỗi nhỏ, mà cho là
không hại, giọt nước dầu nhỏ mà lần đầy chum lớn, lúc tạo tội trong chừng giây
phút, mà cả nghìn muôn năm chịu khổ nơi
địa ngục. Một phen bị đọa lạc mất thân người, thời muôn đời khó được lại.
Sắc trẻ không dừng, dường như ngựa chạy, mạng người vô thường
qua mau hơn nước dốc. Ngày nay dầu còn khó bảo đảm được ngày mai. Đại chúng mỗi
người nên nhứt tâm cần cầu tinh tấn, chớ biếng nhác trễ lười, phóng túng chơi
bời không lo tu tập. Ban đêm phải nhiếp tâm niệm phật, tham thiền, ban ngày làm
các việc công đức phước thiện, chớ để thời gian luống qua vô ích. Mà sau này
phải ăn năn là việc đã rồi.
Đại chúng mỗi người nên nhất tâm cung kính y theo giới pháp
mà hành trì, cần nên học tập. Một ngày đã qua mạng sống giảm dần, như cá cạn
nước nào có vui chi, sao không lo tu tập còn chần chờ gì nữa?
---------—]–---------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét