Bài 14: ĐẠO PHẬT
Đạo
Phật là con đường giác ngộ. Giác ngộ cho mình sáng suốt, rồi giác ngộ cho người
sáng suốt. Người đã tìm ra con đường giác ngộ và chỉ vẽ con đường đúng cho ta
là đức Phật Thích Ca Mâu Ni.
Đạo
Phật đã cho ta một đời sống thanh thoát không xa hoa hiếu kỳ, lập dị, một tinh
thần độc lập tự chủ, không khuất phục trước quyền thế bất công. Là một tâm hồn
cao thượng vị tha không hẹp hòi, cố chấp; một ý chí hùng mạnh quả cảm, quyết
tranh đấu cho chân lý; một đầu óc tiến thủ sáng suốt nhanh nhẹn, không hũ lậu
thoái hoá, không mê tín dị đoan, không mù quáng trước bã lợi danh bất chính.
Đạo Phật là mạch sống vô tận, là nguồn
hạnh phúc vô biên. Đạo Phật là đạo của hết thảy của mọi thời gian và phương sở.
Người ta
cần ánh sáng và không khí thế nào thì cũng phải cần đạo Phật như thế ấy.
Nhờ giáo pháp của Phật Đà tâm ta rộng, trí ta sáng, ý chí ta hùng mạnh, ta làm
những việc đáng làm, hy sinh những việc đáng hy sinh. Vậy ta phải quyết tâm tin
theo đạo Phật, truyền bá chánh pháp của Phật, cảm hoá mọi người theo đạo Phật.
—]–
MỤC ĐÍCH CỦA ĐẠO PHẬT
1.
Khai hoá được hết thảy chúng sanh ngộ được tâm thanh tịnh, sáng suốt sẵn có của
mình cũng giống như Phật vậy
2.
Chỉ vẽ mọi pháp môn để hướng dẫn chúng sanh bỏ con đường mê lầm tới nơi giác
ngộ; bỏ địa vị phàm phu lên địa vị Phật Thánh.
3.
Tìm các phương tiện thích đáng, cứu trợ chúng sanh bớt khổ, thêm vui cho tâm
hồn và thể xác ở cõi đời hiện tại và tương lai.
TÔN CHỈ CỦA ĐẠO PHẬT
Tôn
chỉ là đường lối tiến hành có phương pháp thứ tự, để đạt tới mục đích cao cả.
Vậy, đạo Phật lấy ba đức: Tâm Từ bi; Trí sáng suốt; Ý chí hùng mạnh tinh tấn
làm tôn chỉ.
MỤC ĐÍCH CỦA NGƯỜI THEO ĐẠO PHẬT
1. Mong cầu thành Phật:
Đức Phật là bậc giác ngộ tối cao, hoàn toàn giải thoát không bị phiền não sinh
tử ràng buộc.
2.
Mong độ hết thảy chúng sanh: Vì sự cứu độ làm lợi cho chúng
sanh là những nguyên nhân chính đưa ta tới địa vị như Phật.
3.
Mong đoạn hết thảy phiền não: Phiền não là những cái
gì làm cho ta đau khổ, cắn rứt ở tâm hồn và thể xác. Phiền não là những bức
thành ngăn đạo giác ngộ giải thoát của ta.
4.
Mong biết hết thảy mọi pháp: Vì hiểu biết khắp cả
mới gọi là Phật. Vậy bất luận một sự gì vật gì môn gì ta đều phải thông suốt
cùng khắp.
—]–
SỰ LỢI ÍCH CỦA NGƯỜI THEO ĐẠO PHẬT
1.
Tâm hồn bình tĩnh tự tại: Gặp cảnh ngang trái không buồn
giận, gặp cảnh thuận không say mê đắm đuối.
2.
Đời sống bớt khổ thêm vui: Tự vui với cảnh nghèo thiếu của
mình, không tham vật dục nhiều, nên thể xác được an nhàn, đỡ vất vả.
3.
Tư tưởng sâu rộng: Phật là người tư tưởng cao sâu vĩ đại,
hùng mạnh. Ta theo Phật sẽ nhiễm dần tư tưởng ấy. Ví như " Gần
mực thì đen, gần đèn thì sáng"
4.
Ngang hàng với Phật: Nếu ta nói theo lời của Phật, làm theo
việc của Phật, chẳng sớm thì muộn ta sẽ được như Phật.
5.
Mọi người kính nể: Dù người theo đạo Phật hay không nhưng
khi thấy người khác tu, học Phật, dĩ nhiên phải kính trọng người tu ấy, trừ kẻ
vô đạo. Bởi vì người ta tu Phật, chỉ mong đem sự lợi ích cho mọi người, không
phân biệt kẻ oán người thân.
NHIỆM VỤ CỦA NGƯỜI THEO ĐẠO PHẬT
1.
Phát nguyện quy y Phật, Pháp, Tăng.
2.
Cố gắng học hỏi những giáo lý cao sâu của Phật.
3.
Truyền bá giáo lý của Phật cho hết thảy mọi người.
4.
Khuyến hoá mọi người theo đạo Phật.
5.
Giản dị và điều độ trong đời sống của mình không xa hoa cầu kỳ.
6.
Khiêm tốn với tất cả mọi người, không kiêu căng tự cao tự đại.
7.
Giúp đỡ người hoạn nạn, không được gây phiền não cho người.
8.
Nhân từ đối với loài vật, không được giết hại chúng.
9.
Bình tĩnh lạc quan trước mọi hoàn cảnh khó khăn nguy hiểm.
10. Làm tròn bổn phận đối với gia đình và xã
hội.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét