BỐN THỨ SUY
Có một chàng trai con nhà giàu có dòng họ Bà La Môn, nhà
cửa, vợ con đầy đủ. Một hôm, thấu hiểu được cuộc đời vô thường, anh ta bèn tìm
đến tịnh xá gặp Phật xin xuất gia tu học. Với lòng chân thành, anh xin Phật, Phật
chấp thuận cho anh xuất gia tu học. Anh tinh cần trong việc tu tập, không lâu
anh chứng được quả vị A La Hán.
Một hôm, có vị vua gặp vị A La Hán này, đem những điều thắc
mắc thưa hỏi với ngài.
Vị vua hỏi, thưa Tôn giả, không biết vì sao mà Tôn giả bỏ
nhà ra đi tu, có phải là trong cuộc sống thế tục Tôn giả gặp phải bốn thứ suy
mà bỏ thế tục đi tu chăng?
Có phải Tôn giả là người gặp phải gia sản suy, tài sản suy
mà bỏ nhà đi tu chăng? Hay là bị bệnh suy kham không nổi cuộc đời mà đi tu
chăng? Hay là người bị gia quyến hất hủi không quan tâm đến mà bỏ nhà ra đi
chăng? Hoặc giả già yếu không đủ sức đối phó với cuộc đời rồi đến chùa mà gửi
thân chăng?
Gia sản suy - Gia quyến suy
Bệnh suy - Già
suy
Vị A La Hán ôn tồn trả lời bốn thắc mắc của vị vua hỏi: Thưa
Đại Vương, bần Tăng bỏ nhà đi tu vì thấy cuộc đời vô thường.
o
Vì thấy thân này vô hộ, vô chủ.
o
Vì thấy thân này rốt cuộc phải từ bỏ.
o
Vì thấy thân này chỉ là nô lệ cho tham ái
.
Vì thế bần Tăng từ giả gia đình, thân quyến tài sản mà xuất
gia tu học.
***
Dép dưới giường lên giường
từ biệt
Sống ngày nay chưa biết ngày
mai.
* ^ *
Mỗi lần đi thăm nghĩa trang
Chợt thấy lòng buồn man mác
Thắp cho bạn nén nhang
Chạnh lòng nghe thông hát
Đường đời như khúc nhạc
Nghĩa trang nốt cuối cùng
Đời người khi thôi hát
Về nằm dưới gốc thông
Vũ trụ thì mênh mông
Kiếp đời người hữu hạn
Mới có rồi bỗng không
Cuộc đời sao quá ngắn
Sống nhà cao cửa rộng
Chết nằm dưới đất cằn
Sống kẻ khinh người trọng
Chết hóa công bằng
Thôi cần gì bon chen
Cốt sống cho lương thiện
Ở đời ngoài tình thương
Tất cả đều phù phiếm ./.
(Diệp
Minh Tuyền)
*
- *
Có
bốn thứ không đem theo được: Địa vị -
Tiền bạc - Quyến thuộc - Thân thể, nhà cửa ruộng vườn.
*
- *
Dục vọng như cục xương khô, xương trần. Con người như con chó gặm
cục xương không no được nhưng cảm thấy thích thú.
*
- *
Một nhà chung chạ sớm trưa
Gió trăng mát mặt muối dưa
chay lòng.
* - *
Vậy nên ở chốn thong dong
Ở không yên ổn ngồi không
vững vàng
Ma đưa lối quỷ dẫn đường
Lại tìm những lối đoạn
trường mà đi.
* - *
Hoa nở đầy cây hồng
Hoa rụng muôn cánh không
Chỉ còn lưu một đóa
Ngày mai theo gió đông.
% %
0 nhận xét:
Đăng nhận xét