CUỘC ĐỜI LÀ MỘNG
Thoạt mới sinh ra là giấc
mộng
Như hơi sương, như chớp bóng,
có gì đâu
Người mộng trước, kẻ mộng
sau.
Đây là mộng chóng, đó mộng
lâu đều mộng cả
Nào thử ngẫm khắp trong thiên
hạ.
Ai là không thịt rã xương tan
Cụ Bành kia mộng tám trăm năm
Chàng Trương nọ mộng mộng năm
ba cử
Kẻ bần tiện ấy là mộng dữ,
Người vinh hoa là mộng tốt
lành
Tĩnh giấc rồi nghĩ lại giật
mình
Thế mới biết phù sinh là mộng
ảo
Từ niên thiếu đến khi lão mạo
Tuy trăm năm ngắn chẳng tày
gang
Kìa vân cẩu, nọ tang thương
Cuộc biến ảo vô thường nan
lượng trắc
Cơ tạo hóa thực hư, hư thực
Mãnh hình hài không, có, có
không
Nay liệt cường các nước giao
công
Chẳng qua cũng tranh hùng
trong giấc mộng
Rồi đến lúc xếp gươm, bó súng
Cũng như tuồng chớp bóng mà
thôi.
Trước trăm năm nào đã có tôi,
Trăm năm nữa, tôi rồi chẳng
có
Trần mộng bán sinh kim dĩ ngộ
Nhân sinh thất thập cổ lai hy
Danh mà chi, lợi mà chi
Tài cũng vậy, sắc thì cũng
vậy
Hởi nhân thế thấy chưa, chưa
thấy
Nghe tiếng chuông nên tỉnh
dậy mau mau
Hãy tìm đạo Phật cao sâu mà
tu tỉnh./.
(Trích
báo Từ quang)
quá hay
Trả lờiXóa