KHÔNG
Thương bấy người đời không
vẫn không
Ruộng vườn nhà cửa có rồi
không
Vợ con cha mẹ rồi cũng chết
Danh lợi giàu sang rốt cũng
không
Trăm khéo trăm khôn tuồng giả
tạm
Ngàn mưu ngàn kế cũng hoàn
không,
Suốt đời lo lắng gầy cơ
nghiệp
Nhắm mắt hai tay không vẫn
không,
&&
Thế gian đầy trân bảo
Chất đến tận trời cao
Vẫn không bằng thấy đạo
Giàu sang sánh được nào.
Pháp
cú, Thí dụ
Cúng chùa còn hơn cho vay
Mình ăn thì hết người ăn thì
còn
Dầu cho núi lỡ non mòn
Hãy nên bố thí để dành mai
sau.
Minh
Đạt
Kiếp trước chẳng thí mới chịu
nghèo,
Bây giờ khổ não nó đeo theo
Người sao của cải càng dư dã
Nghỉ lại phận mình túi vắng
teo.
&&
Thiên
kim dĩ đắc, hảo ngữ nan cầu
(Ngàn vàng dễ kiếm, Lời lành
khó nghe)
&&
Pháp Phật cao sâu rất nhiệm
mầu
Hay trừ nghiệp chướng dứt lo
âu
Thân tâm thanh tịnh thời giải
thoát
Phúc huệ cao siêu tỏ đạo mầu
&&
Của trần chớ bận lòng tham
Từ lâu tham nó đâu làm chi
nên
Tham vốn là căn nguyên sự khổ
Tham là mồ vô số sanh linh
Tham danh, tham lợi, tham
tình,
Càng tham càng thấy lòng mình
không an
Tham khi được rồi toan lo giữ
Rũi mất đi sanh sự rầu buồn,
Trong lòng cứ rạo rực luôn
Phải là tham vốn cội nguồn
khổ chăng
Tham thì gian, kế sang đến
tội
Tội vốn là nguồn cội tử sanh
Bao nhiêu khổ ách hoành hành
Do lòng tham đắm nảy sanh
phần nhiều,
Vậy ráng bỏ đừng chìu nó nữa
Để cho lòng thường bữa được
yên
Những nào túc trái tiền khiên
Chỉ là lo trả lòng nguyền
không gây.
&&
Thế thượng vạn ban đô thị giả, Nhơn
sanh đạo đức quả quy chơn,
(Vạn vật trên đời nầy đều vô thường giả
tạm, duy chỉ có đạo đức mới là trường cửu).
Ta bà khổ Ta bà lắm khổ
Có bao người xét cho tột chổ
Tịnh độ vui Tịnh độ nhàn vui.
Cảnh thanh bình sen báu ngát
mùi
Nào ai rõ cái vui triệt đáo
Cõi Tịnh độ lắm điều thanh
nhã
Khổ, buồn, rầu, lo sợ chẳng
còn
Chốn Ta bà tim lụn dầu mòn
Thân tứ đại của người cũng
thế
Mau thức tỉnh tu thân kẻo trể
Đến tội rồi mới hối muộn màng
Chi cho bằng ta sớm lo toan
Gìn giới luật nghe kinh trọng
Phật
Đến lâm chung quả lành đâu
mất
Cảnh Tây phương chư Phật đợi
chờ
Việc tu thân thiện tín hẫng
hờ,
Chừng họa đến e cho khó tránh
Môn Tịnh độ là phương cứu
cánh
Ráng phụng hành kẻo phụ Phật
xưa
Chí nhứt tâm tín nguyện phụng
hành,
Được cứu cánh về nơi an
dưỡng,
Chỉ một kiếp Tây phương hồi
hướng
Dứt mê đồ thoát cuộc luân hồi
Ao sen báu Tây phương đua nở
Chờ chúng sanh niệm Phật chí
tâm./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét