THƠ ĐẠO
Đường đời chật hẹp người
chen lấn
Lối đạo thênh thang hiếm kẻ
tìm
& &
&
Ki mê bùn vẫn là bùn
Ngộ rồi mới thấy trong bùn
có sen
& &
&
Mặc ai chác lợi mua danh
Miển ta học được đạo lành
thì thôi
& &
&
Người trồng cây lộc người
chơi
Ta trồng cây đức để đời mai
sau
& & &
Cha mẹ là bậc trọng ân
Dưỡng nuôi báo hiếu lúc thân
yếu già
& &
&
Ai mà phụ nghĩa quên công
Thì đeo trăm cánh hoa hồng
chẳng thơm
& &
&
Sanh sự sự sanh quân mạc oán
Hại nhân nhân hại nhữ ưu sân
(gây sự sự gây thôi đừng oán
Hại người người hại chớ căm
hờn)
& &
&
Thiện ác đáo đầu chung hữu
báo
Cao phi viễn tẫu dã nan hoàn
(Thiện ác rốt cùng đều có
báo
Cao bay xa chạy cũng khó
toàn)
& & &
Người nghĩa khí không lấy
mất còn mà thay lòng đổi dạ.
& &
&
NHẪN
Có thành công nào lớn nhỏ
Không từ kiên nhẫn mà nên
Đường đời gập gềnh gian khó
Mang theo chữ nhẫn đừng quên.
& &
&
Có khi Nhẫn để yêu thương
Có khi Nhẫn để liệu đường lo toan
Có khi Nhẫn để vẹn toàn
Có khi Nhẫn để chớ tàn hại nhau
& &
&
Nhẫn nhất thời phong bình
lãng tĩnh
Thoái nhất bộ hải thoát
thiên không
(Nhịn một chút sóng yên gió
lặng
Lùi một bước biển rộng trời
cao)
& &
&
Chữ Nhẫn là chữ tương vàng
Ai mà Nhẫn được lại càng
thành danh
& &
&
Nhất Nhẫn phu thê ngàn hạnh
phúc
Bách Nhẫn toàn gia vạn thái
hòa.
(Một Nhẫn vợ chồng ngàn hạnh
phúc
Trăm Nhẫn toàn gia vạn an
hòa)
& & &
Nhất cần thiên hạ vô nan sự
Bách Nhẫn đường trung hữu
thái hòa
(Chỉ một lòng Nhẫn nại, đời
không việc gì khó
Trăm điều khéo phân xử, gia
đạo ắt yên vui).
& &
&
Nhẫn đắc nhất thời, an bình
bá nhật
(Nhẫn được một lúc, an bình
được trăm ngày)
& &
&
Dục hòa thượng hạ, Nhẫn tự
vi tiên
Phụ tử Nhẫn chi, tự toàn kỳ
đạo
Phu phụ Nhẫn chi, tôn tử cố
cô
Huynh đệ Nhẫn chi, kỳ tình
bất sơ
Tự thân Nhẫn chi, nhân nhân
ái lạc
(Trên thuận dưới hòa, lấy
nhẫn làm đầu
Cha con nhẫn, gia đạo yên
vui
Vợ chồng nhẫn, con cái khỏi
bơ vơ
Anh em nhẫn, tình thâm bền
vững
Bạn bè nhẫn, tình chẳng lợt
phai
Tự mình nhẫn, ai nấy mến
yêu.
& &
&
Nghèo nhân nghèo nghĩa mới
nghèo
Nghèo tiền nghèo bạc chẳng
cho là nghèo
Nhân nghĩa là chúa muôn đời
Bạc tiền là khách qua chơi
bấy giờ.
& &
&
Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ
tài
% %
Mở rộng tâm ra lòng thanh
thản
An nhiên tự tại dạ thong
dong
% %
Vui buồn gió thoảng mây bay
Tâm không xao động tháng
ngày thong dong.
% %
Tâm từ mở ra, khổ đau khép
lại
% %
Tâm vô chấp tựa Đất Trời
Viên dung trong một nụ cười
như nhiên
% %
Sống trên đời gắng giữ trọn
chữ Tâm
Và nhất niệm báo ân đừng báo
oán.
% %
TÂM phải lớn để dung nạp
người tài
TÂM phải rộng để tha thứ bao
dung
TÂM phải vững để chống chọi
bảo tố cuộc đời.
% %
Những thay đổi đau lòng luôn
đến với ta,
Khi chúng đến ta nên cười,
chẳng nên khóc,
Vì đó là quy luật của thế
gian.
% %
Ngoảnh nhìn lại cuộc đời như
giấc mộng
Được mất bại thành bổng chốc
hóa hư không
% %
So với cái mênh mông của vũ
trụ,
Thì nổi buồn của hạt bụi có
ra chi ?
% %
Thân như bóng chớp chiều tà
Cỏ xuân tươi tốt thu qua
rụng rời
Sá chi suy thịnh cuộc đời,
Thịnh suy như hạt sương rơi
đầu cành
% %
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa
trôi
Lợi danh như bóng mây chìm
nổi
Chỉ có tình thương để lại
đời
% %
Dục bất khả túng, dục túng
thành tai
Lạc bất khả cực, lạc cực
sanh ai.
(Dục nhiều chớ khá chạy
theo,
Dục tham càng lớn khổ đau
càng nhiều
Khi vui chớ có vui nhiều,
Vui mà quá sức buồn phiền
theo ngay,)
% %
Nhân vô viễn lự, tất hữu cận
ưu,
Sanh hoạt nhàn cư, thị vi
bất thiện
(Người không phòng xa, âu lo
kế cận
Nhàn rỗi qua ngày, tất sanh
bất thiện)
% %
Nhân nghĩa mạc giao tài
Giao tài nhân nghĩa tuyệt
(Nhân nghĩa chớ dính tiền,
Dính tiền nhân nghĩa dứt)
% %
DANH NGÔN
Chiến trường thử thách người
dũng cảm
Cơn giận thử thách người
khôn ngoan
Khó khăn thử thách tình bè
bạn.
% %
Một tấc thời gian một tấc
vàng
Tấc vàng khó đổi tấc thời
gian
Tấc vàng tuy khó còn nơi
kiếm
Đánh mất thời gian biết đâu
tìm ?
% %
Có ba thứ không bao giờ trở
lại:
Tên đã bay- Lời đã nói - Và
Giờ đã qua
% %
Gieo một hành vi, bạn sẽ gặt
một thói quen
Gieo một thói quen, bạn sẽ
gặt một tính nết
Gieo một tính nết, bạn sẽ
gặt một cuộc đờ
& & &
0 nhận xét:
Đăng nhận xét