Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

THƠ ĐẠO (2)

Vô Thường Khổ
Bể khổ mênh mông sóng ngập trời
Khách trần chèo một chiếc thuyền chơi
Thuyền ai ngược gió ai xuôi gió
Ngẫm ra cũng trong bể khổ thôi.

Không lửa nào dữ bằng lửa tham dục
Không cố chấp nào bền bằng tâm sân hận
Không lưới trói buộc nào bằng lưới ngu si
Không dòng sông nào đắm chìm bằng dòng sông ái dục.

Tứ Ân
Ơn thầy đã lắm cưu mang
Ơn cha, ơn mẹ muôn ngàn gian nan
Công ơn thí chủ muôn ngàn
Ơn người bảo vệ nước nhà còn hơn.

1.    Ơn thầy ( Tam Bảo): Phật, Pháp, Tăng
2.    Ơn cha mẹ
3.    Ơn thí chủ: ơn mọi người
4.    Ơn quốc gia: ơn quốc chủ

Lời Thầy Khuyên
          Thương con thầy dạy đôi lời
Con nên tỉnh ngộ kịp thời lo tu
Cảnh đời đen tối mịt mù
Chúng sanh vướng phải ngục tù thế gian
Mãi mê trong giấc mộng trần
Tưởng đâu là cõi Tây Phương chốn này
Nghiệp trần cứ mãi tạo gây
Hết sanh rồi tử biết ngày nào ra
Lòng từ đau đớn xót xa
Mượn dòng bút mực viết ra thơ này
Khuyên con tu sớm chớ chầy
Đời người một kiếp hội này con ơi
Bao nhiêu nghiệp quả cộng nhồi
Không tu chắc chắn làm mồi quỷ ma
Tu nhờ phước đức chóng qua
Ăn chay giữ giới yêu tà nể kiêng
Nhờ ơn phật thánh thần tiên
Từ bi gia hộ người hiền vạn an
Thầy phân chỉ dạy rõ ràng
Con nên ghi tạc lời vàng thầy khuyên.

Nhớ
Con mèo con chó có lông
Bụi tre có mắt nồi đồng có quai
Từ khi xuống cõi trần ai
Bỏ quên cái nhớ dọc hai bên đường
Bởi vì quên nhớ mà thương
Bởi vì thương quá nên hường đôi môi
Trăm năm thấm thoát thôi rồi
Để cho mưa gió tơi bời sắc hoa
Vô tình trong cõi người ta
Gió đưa cái nhớ la đà có không
Đúng rồi mèo chó có lông
Bụi tre có mắt nồi đồng có quai.

 Kiếp Người
Kiếp người đã lắm thương đau
Thị phi trăm mối buộc vào làm chi
Đa mang chi thứ não phiền
Thôi thì niệm phật cho phiền bão tan
Thời gian nào có đợi ai!
Loay hoay thoáng chốc kiếp người còn đâu
Ghét thương trăm mối u sầu
Sao không tỉnh thức niệm câu Di Đà!
Mang thân đã khổ vì thân
Tạo chi thêm nữa ác nhân đau buồn
Khổ nhiều sao chẳng hết tu
Mãi ham tạo nghiệp khổ đau luân hồi
Hãy mau tỉnh thức người ơi!
Sự đời ảo mộng gạt người đấy thôi
Đã bao phen lắm khổ rồi
Còn ham chi nữa miếng mồi lợi danh.

Quyết Tu
Thấm thoát tuổi đời đã sáu mươi
Nhìn đi ngoảnh lại chẳng được gì
Giấc mơ phù thế sương đầu cỏ
Mai sao không biết sẽ ra chi
Thôi thì quyết chí lo tu niệm
Lục Tự Di Đà luôn ghi nhớ
Tùy chúng cùng tu không ngừng nghĩ
Chìa tay xin tặng chữ A Di.

Chí Xuất Gia
Thiện tai thiện nam tử
Năng liễu thế vô thường
Hũy hình thủ chí tiết
Cắt ái từ sở thân
Xuất gia hoằng thánh đạo
Thệ độ nhất thiết nhân
  
Trường đồ tri mã lực
Nhật cữu kiến nhân tâm
( Đường dài mới biết ngựa hoang
Ở lâu mới biết kẻ ngay người tà).

 Kinh Hành Trong Chánh Niệm

Chánh là chỉnh đốn oai nghi
Niệm là nhớ nghĩ không khi nào rời
Bước đi những bước thảnh thơi
Duyên theo tiếng niệm tức thời định tâm
Tĩnh là sáu chữ không lầm
Thức là lục tự niệm thần chẳng quên
Kinh hành lớn tiếng niệm lên
Nghe “ Nam” trái “ dậm” mới nên phải thì
Còn “ A” chân phải nhớ ghi
Bước đầu như thế có gì phải lo
Niệm phật thì niệm cho to

Tây Phương Cực Lạc bến đò ngàn xưa.

THƠ ĐẠO (2) Rating: 4.5 Diposkan Oleh: CHÙA TAM BẢO TAM KỲ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét