GIỌT NƯỚC CÀNH SEN
Nữ sĩ
Ngọc Quế
Giọt nước cành sen một bản đàn
Muôn trùng diệu vợi nẻo cao sang
Vừng mây sáng rỡ tâm tâm nguyện
Cánh nhạn hư không lướt nhẹ nhàng
***
Giọt nước cành sen hạt thuỷ tinh
Trên ngàn hoa lá dậy lung linh
Suối trong như một trời vô tận
Chẳng bận tâm tư vướng bóng hình
***
Giọt nước cành sen vốn dịu hiền
Như bàn tay ngọc dáng thần tiên
Cầm bình cam lộ đang rắc vẫy
Rưới khắp trần gian sạch não phiền
***
Giọt nước cành sen rất mực giàu
Vô vàng nhung lụa ướp trân châu
Đài lên thượng giới xa vời vợi
Nhắm mắt trầm tư thấy nhịp cầu
***
Giọt nước cành sen thoảng chốc gần
Như
trời chân lý ở bên sân
Bởi vôvàn mất, vô vàn được
Thư thái bao nhiêu nghĩa thoát trần
***
Giọt nước cành sen xoá bể dâu
Muôn trùng biển rộng mấy trùng sâu
Cao xa với cảnh trời Đao lợi
Bát ngát vầng trăng mát địa cầu
***
Giọt nước cành sen rưới những ai
Lắng mình xa vọng tưởng hôm mai
Tìm về bến cũ trời thanh khiết
Một giấc bờ lau ngả nắng dài
** *
Giọt nước cành sen vô tận rồi
Dần về bến giác đẹp người thôi
Mà thu tất cả trong vô tận
Hoà hợp khúc ca ấm cảnh đời
***
Linh thoại ngàn năm nở một lần
Ngọt ngào hương vị chất thanh tân
Muôn hoa theo nở trời vi diệu
Gởi gắm hồn thơ
góp điệu vần.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét