LÝ DO PHẢI ĂN CHAY
1.
Vì lòng Từ bi và Bình đẳng
Đạo
Phật là đạo Từ bi nên khế kinh nói ''
Phật thương chúng sanh như mẹ thương con ''.
Phật
tử là người đã theo dõi đạo trọn lành, thì không lý nào chẳng thực hành đức Từ
bi trong đời sống của mình. Từ bi hiện thân trên sự ăn ở làm lụng mà ăn chay là
áp dụng lòng Từ bi trong sự sanh sống. Một khi đã trở về nương nhờ ngôi Tam
Bảo, con nhà họ Thích không ai lại thấy lòng bất nhân của mình ngày trước, lúc
còn ăn mặn lại có một đời sống ích kỷ, cứ tìm sự thoả mãn cho miệng, bụng trong
những cái đau khổ của loài vật.
Đạo Phật là đạo bình đẳng, nên chi
Phật nói '' Tất cả chúng sanh đều có Phật tánh như nhau''.
Phàm làm Phật tử, dưới tầm con mắt của
mình, không nên thấy người và vật khác nhau mà chỉ thấy một tri giác bình đẳng
ẩn trong thân hình sai biệt. Vì thế, nên trong kinh Phật dạy rằng '' Dẫu một ý
nghĩ, một lời nói, một cử chỉ, cho đến một miếng ăn, đều phải trên hạnh Từ bi,
bình đẳng ''.
2.
Vì muốn tránh quả báo sanh tử luân hồi
Lời phật dạy :'' Tất cả chúng sanh
từ vô thỉ đến nay cứ tạo nhân sát sanh
lẫn nhau ăn thịt, nên bị ác quả, giết hại trong sáu đường sanh tử luân hồi mãi
'' . Kinh Lăng Nghiêm nói '' Hễ giết một thân, phải đền một mạng, ăn thịt kia
tám lượng, phải trả lại nữa cân, tâm giết hại chẳng dứt trừ, không thể nào ra
khỏi trần lao được''. Vậy muốn tránh oan, oan tương báo luân hồi, các điều tội
lỗi thuộc về giới sát, Phật tử phải cần ăn chay. Nếu tiếp tục ăn mặn hoài thì không
thể nào dứt hết nợ thân mạng và nợ xương thịt máu huyết .
3.
Vì lẽ hợp vệ sinh:
Những nhà khoa học Âu Châu, Mỹ Châu và
nhà y học Đông Phương, Tây Phương đều
công nhận thức chay nhẹ nhàng, mềm mại dễ tiêu hoá mà lại có nhiều sinh tố rất
bổ dưỡng. Bởi thế, ở nước Nhật bản có '' Tố thực chủ nghĩa''
ở nước Trung Hoa có sở tư chủ nghĩa , ở nước Pháp, nước Đức, nước Anh và
nước Hoa Kỳ đều có '' Thảo mộc thực hội ''
Các vị bác sĩ y học danh tiếng như
Soteyo, Varia Ktplami nói:'' Trong nhiều thứ thịt có nhiều độc tố, rất nguy
hiểm cho sức khoẻ con người''. Bằng
chứng thực tế là rau cải đem để xuống nước thì nổi, thịt cá lại chìm. Rau cải
để lâu ngày khô héo hoặc úng, bấy mà ít hôi thúi, còn thịt cá trái lại sình
ươn, hôi thúi không ai chịu nổi. Và mỗi khi ăn uống rồi, ta thấy trong người
chúng ta rất nặng nề khó tiêu, hoặc bị
chứng bịnh bón huất, táo, kiết, đến lương y xin điều trị, thì thầy thuốc khuyên
chúng ta nên ăn rau luộc nhiều hơn, bớt ăn thịt cá.
Ông Sénèque cũng nõi rằng: '' Mỗi bữa
ăn, người ta dùng thịt là tự đầu độc, thành thử con người tự sát ngấm ngầm mà
không hay, do đó con người bị mạng yểu, chết sớm''.
CÁCH THỨC ĂN CHAY :
1- Chương trình ăn chay.
Phật tử phải hoạch định chương trình ăn
chay: ăn chay kỳ hoặc ăn chay trường.
a- Ăn chay kỳ : - Nên tập ăn chay kỳ
lúc mới bước vào đạo bằng cách phát tâm ăn mỗi tháng :
- Nhị trai : Hai
ngày chay : Mồng một và Rằm ( 01 và 15 ).
- Tứ trai: Bốn ngày chay ( 30, 01, 14 và
15 ).
- Lục trai : Sáu ngày chay : (
30,01,08,14,15,và 23 ).
- Thập trai: Mười ngày chay:
(1,8,14,15,18,23,24,28,29,và 30 ).
- Nhứt nguyệt trai: Một tháng chay: Tháng
giêng hoặc tháng 7.
- Tam nguyệt trai : Ba tháng chay: Tháng
giêng, tháng 7 và tháng 10, hoặcc ăn một kỳ tiếp tục trong ba tháng trong năm.
Tập ăn chay kỳ trong một thời gian nếu
không gặp một phản ứng nào về thân, tâm và nhận thấy có ích thì bước lần đến ăn
chay trường.
b- Ăn chay trường :
Trường trai: ăn chay dài hạn, mỗi ngày dùng hai bữa
cơm chay.
Ngọ trai : ăn chay mỗi ngày một lần cơm
trong giờ trưa, lúc 12 giờ.
2- PHƯƠNG PHÁP THỰC HÀNH.
a- Chọn thức ăn và thay đổi cách nấu.
- Nên chọn những
món ăn có nhiều sanh tố bổ dưỡng như : Cà chua, rau muống, đậu nành, nấm rơm,
cải bắp, khoai tây, nếp lức v.v. mà phải ăn cho có điều độ và nhứt là ăn món
nào hợp với cơ thể mình mới được lợi. Thí dụ mình trong người thường mát mẻ thì
không nên dùng những món lạnh quá, trái lại trong người thường nóng quá, thì
không nên dùng nhiều món ăn cay nhiệt. Thức ăn đã phù hợp mà cách nấu nướng cần
phải thay đổi cho vừa miệng.
b- Giảm thịt cá ngoài những ngày chay.
Nếu còn ăn chay kỳ thì
nên mua những vật người ta đã làm chết sẵn hoặc giảm bớt số lượng thịt cá trong
những ngày ăn mặn, tạm dùng trứng gà, trứng vịt không tượng con, thay thế , để
ít cảm thấy sự đau đớn của cầm thú giãy giụa trên thớt dưới dao. Nhưng khi đã
tinh tiến về mặt tinh thần rồi, người ăn chay kỳ phải kiêng chừa trứng gà ,vịt vì
ăn nó cũng là một sự giết hại sanh mạng .
3- NHỮNG ĐIỀU NGỘ NHẬN PHẢI TRÁNH.
a- Người có phúc duyên ăn chay được dễ
dàng không nên sanh lòng kiêu mạn, khinh người ăn mặn, đã sanh ác cảm mà lại
tổn âm đức, về sau mắc quả báo .
b- Tín đồ Phật giáo mới bước vào đạo
không nên háo kỳ ăn chay trường liền trong khi chưa hàng phục thể chất và dục
vọng của mình.
c- Tu hành không nên ép xác ăn chay quá
cực khổ, như cứ ròng rã cơm sốt với tương ớt, muối sã, thì chết lao trước khi
thành đạo.
d-
Không nên đặc tên các thức ăn mặn mà dùng. Thí dụ như hủ cau, tu hủ dừa kho mà
gọi là cá trê kho, bắp chuối luột bóp giấm, trọn rau răm lại đặt tên là thịt gà
xé phay, bí đao xắc mỏng cặp gắp nướng ăn với bánh hỏi gọi là thịt bò lụi
v.v..như vậy là miệng ăn rau cải, trái cây mà lòng nghĩ nhớ cá thịt làm trò
cười cho thế gian người ta mỉa mai rằng : '' ăn mặn nói ngay, ăn chay nói vạy
''.
e- Không được khinh thường, quên những
ngày chay của mình đã phát nguyện, dầu gặp trường hợp bất thường như đi lỡ
đường, làm việc quá buổi, lúc đói quýnh.
g- Phải chừa ngũ vị tân : hành, hẹ, tỏi
,nén, hưng cừ các thứ đó đã hôi lại có nhiều chất kích thích , khiến tâm ý khó
định tỉnh trong lúc tu tập.
D- SỰ LỢI ÍCH CỦA ĂN CHAY.
Người ăn chay lúc hiện tiền được nhiều lợi
ích như là :
a- Tiết kiệm được tài chánh, bởi đồ ăn
chay rẻ hơn thức ăn mặn.
b- Tiết kiện thời gian và công sức, vì
rau, dưa bầu, bí, khoai; cắt, lặt, rửa mau sạch hơn mà ít tốn nước. Khi kho nấu
chiên xào lại mau chín ít hao tổn chất đốt.
c- ăn chay thân thể khoẻ mạnh tinh thần
trong sáng. Nhờ ăn chay lạt mà cơ thể con người được khoẻ mạnh dẽo dai, trẻ
trung, tánh tình bớt tính hung hăng, háo thắng, tâm ý định tỉnh, ít bịnh ít
não, dễ giảm tâm tham dục, bớt tánh hờn giận, nhờ đó dễ mỡ rộng lòng thương đến
với mọi vật bé nhỏ. Phật tử có ăn chay mới dễ tiếp nhận với trí giác sẵn có của
mình trong lúc ta nhập tu pháp môn thiền định. Trái lại, nếu ăn thịt cá, thì
thân thể đầy nhục dục nặng nề, không phát sinh được trí tuệ cao siêu khi thiền
quán .
d - Lợi ích đời sau : Người ăn chay
trường, tránh khỏi tội sát sanh, đời sau không bị quả báo giết hại thường mạng,
hay trả nợ máu thịt. Nếu trở lại làm người thì được trường thọ, rủi gặp thời
cuộc chiến tranh cũng không chết về thương, bom, súng, đạn.
KẾT LUẬN .
Khuyến
khích mọi người nên ăn chay.
Thật sự ăn chay được nhiều điều lợi ích như trên đã trình bày. Người
khoa học dầu không tin nhơn quả luân hồi đi nữa, mà đứng về mặt thực tế chứng nghiệm
phải nhìn nhận ăn chay là rất hợp vệ sinh và ít tốn kém cả công sức thời gian
và tiền bạc. Người có tín ngưỡng tôn giáo dầu muốn tu cầu phúc báo ở nhơn
thiên, cũng phải trì ngũ giới hành thập thiện, thì ăn chay là một hạnh lành
không thể bỏ qua. Còn tín đồ nhà Phật đã trung thành với chủ nghĩa Từ bi, Bình
đẳng, lại thêm tin sâu lý nhân quả luân hồi, thì không lẽ nào giám khinh
thường, quên những ngày chay lạc của mình đã phát nguyện giữ gìn trong sạch.
Nếu kẻ ngoài đời đã có quan niệm ăn chay
để tinh luyện xác thịt để được mạnh khoẻ , cũng như người trong đạo đã nhận xét
là để tinh kuyện tinh thần sáng suốt, thì tất cả nhơn loại nên đồng phát tâm ăn
chay theo Đại thừa Phật giáo, nghĩa là chẳng những kiêng thịt mà cũng chừa cá,
cử tôm, mực, ốc, cua và trứng gà,vịt...để tạo hạnh phúc chung cho các giống hữu
tình. Được như vậy, trên địa cầu nầy trước nhất sẽ hết nghe những tiếng kêu rên
xiết chết oan của loài vật, kế đó cũng dứt bặt lời than thở đau khổ của mọi con
người về nạn chiến tranh tàn khốc.
ĐÂY Ý NGHĨA CỦA VIỆC ĂN CHAY .
Một nhà bác học Âu châu nói: '' Muốn
thế giới được hoà bình, bắt đầu trong bửa ăn của con người không thấy có một
giọt máu hay một miếng thịt ''. Lời đạo đức ấy đúng với kinh Phật dạy là '' Tất
cả chúng sanh không sát nghiệp, làm gì thế giới chẳng hoà bình ! ''.
Tin theo lời nhà bác học Âu châu hay
hoan nghinh kinh Phật đây là quyền sở hữu tự do của mọi người chọn lựa và áp
dụng theo lời giáo hoá nào cũng đều lợi ích cả.
Đã là Phật tử thì phải ăn chay và làm
lành lánh dữ. Phật tử đã phát tâm ăn chay rồi phải cần nên giữ giới và làm các
việc lành, có như vậy mới xứng đáng là '' Chơn chánh Phật tử ''.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét