CHIẾC GIÀY RƠI
Có
lần, trong lúc bước vội lên tàu lửa, ông Gandhi đã đánh rơi một chiếc giày còn
mới và không thể nhặt lại được vì tàu đã chuyển bánh. Ông vội vàng cởi ngay
chiếc giày còn lại ném xuống chỗ chiếc giày bị rơi. Hành khách trên tàu lấy làm
ngạc nhiên, hỏi: “Sao ông lại làm vây?”. Ông Gandhi ôn tồn đáp: “Nếu có một
người nghèo nào lượm được chiếc giày thứ nhất thì người đó có thể tìm thấy
chiếc giày thứ hai và như thế là có đủ đôi giày để đi”.
Việc làm và cách nghĩ của ông Gandhi rất bình thường, có thể nói là đơn giản
nhưng đã cho thấy rất rõ phẩm chất con người của ông, một vị anh hùng dân tộc
của Ấn Độ, được mọi người tôn kính là “Thánh Gandhi”, là linh hồn lớn.
Người có kinh nghiệm sống dày dạn, có ưu tư quan tâm thường xuyên đến người
khác, có cảm nhận sâu sắc mọi vấn đề thân thuộc về đời sống, mới kịp thời phản
ứng bằng hành động một cách đúng đắn, hợp tình như vậy. Đã trở thành nguyên tắc
sống trong đời ông để hình thành một nhân cách toàn thiện.
Nguyên tắc đó có thể được cô đọng thành khẩu ngữ “Một hành động nhỏ mang lại
niềm vui cho một tâm hồn đơn côi tốt hơn một ngàn lần cúi đầu cầu nguyện”.
Tâm
từ bi không đòi hỏi nhiều điều kiện khó khăn, không ràng buộc cố định mới thực
hiện được. Nỗi cảm thông và tình thương yêu giữa người với người chỉ cần thể
hiện bằng “một chiếc giày bị rơi” như thế là đã sáng rõ. Ông Gandhi đã có một
hành động thật cao quí vì trong khi bản thân bị mất mát như thế, ông vẫn để tâm
nghĩ đến người khác.
Tấm
lòng cao thượng, tình yêu thương, đôi khi không hề tốn kém gì mà chỉ là một nụ
cười cởi mở ấm áp, một lời nói chân tình thân thiện hay một lần ghé thăm nhà,
là đã đủ rồi.
Trong đạo Phật, Pháp bố thí đã được Đức Phật truyền dạy cho hàng tại gia và
xuất gia rất rõ ràng. Hạnh nguyện của người tu Phật là tự lợi, lợi tha. Tự lợi
trong quan điểm của đạo Phật không phải là làm lợi cho mình về phương diện vật
chất mà là biết thực hiện tất cả những công hạnh hướng đến sự giải thoát mọi
nỗi khổ đau ở đời. Một trong những công hạnh ấy là việc thực hiện những lợi ích
cho người khác, gọi là lợi tha. Lợi tha là tùy duyên làm lợi ích cho chúng sanh
trong khả năng có thể. Trong vô vàn công hạnh lợi tha thfi bố thí là hạnh
nguyện dễ làm, dễ thực hiện và phổ biến nhất. Bố thí có ba mục: Tài thí là cung
cấp tiền tài vật chất cho người khác có nhu cầu; Pháp thí là hướng dẫn người
khác hiểu được bản chất của đời sống có những hành xử thích hợp, hướng đời sống
giải thoát; Vô úy thí là bố thí sự không sợ hãi.
“Những gì đem cho người khác thì không mất. Những gì ta giữ lại thì không còn”.
Cho đi thì không mất mà giữ lại thì không còn.
---------—]–-------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét