PHÁP MÔN
TỊNH ĐỘ
Đức Phật trước đã huyền ký:
Thời mạt pháp ức ức người tu hành, khó có được người giải thoát, chỉ nương theo
pháp môn niệm Phật mà được thoát khỏi luân hồi. Kinh Tượng Pháp Quyết Nghi nói:
“ Chúng sanh ở thời Chánh pháp, tu giới luật dễ thành tựu, chúng sanh ở thời
Tượng pháp tu thiền định dễ thành tựu, chúng sanh thời Mạt pháp tu tịnh độ dễ
thành tựu.”
Vận pháp chia làm ba thời kỳ:
Chánh pháp 1000 năm, Tượng pháp 1000 năm, còn Mạt pháp 10.000 năm. Kinh Lăng
Nghiêm nói: “ Thời Mạt pháp, tà sư ngoại đạo thuyết pháp hằng sa phàm phu chúng
sanh phước mỏng huệ cạn, làm sao có thể phân biệt được pháp nào chánh pháp nào
tà ?
Vì thế ở trong thời kiếp mạt
pháp chỉ có nương theo lời Phật dạy mà tu hành. Như trong kinh có nói “ y pháp
bất y nhân ” thì mới mong tránh khỏi lạc vào đường tà và chắc chắn giải thoát
khỏi luân hồi khổ não.
Vì thế, nên tu học pháp môn
niệm Phật, vì pháp môn này chân tục toàn châu, sự lý viên dung, thế pháp, xuất
thế pháp cho đến phước lợi hiện đời hoặc cảnh giới tốt đẹp ở thân sau đều bao
dung trong đó cả.
Tu học pháp môn niệm Phật đều bao gồm các việc sau đây:
1-
Để đáp đền bốn trọng ân nên phải niệm
Phật.
2-
Niệm Phật nên đầy đủ bốn thứ tâm :
Tín tâm, chí thành tâm, thâm tâm, hồi hướng tâm và phát nguyện tâm.
3-
Tịnh độ có 4 cõi : Phật quốc tịnh độ,
Thiên quốc tịnh độ, nhân gian tịnh độ, và tự tâm tịnh độ
4-
Niệm Phật nhắm đến siêu độ hai loài :
Đối với vong linh người đã mất và với tất cả người đang sống.
5-
Phải thực hành sám hối nghiệp chướng
thường ngày trong các khoá tu.
6-
Pháp môn tịnh độ, còn nghiệp, hết
nghiệp đều được vãng sanh.
Trước khi vãng sanh
tịnh độ phương Tây, nên kiến thiết tịnh độ nhơn gian làm cơ sở.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét