THÁI TỂ HỎI KHỔNG
TỬ VỀ THÁNH NHÂN
SỞ TRI KIẾN
Thái Tể hỏi Khổng Tử: Phu Tử là bậc Thánh
chăng?
Khổng Tử đáp: Khâu này chỉ là người học rộng,
nhớ hay mà thôi, không phải là bậc Thánh.
Lại hỏi: Tam Vương là bậc Thánh chăng ?
Khổng Tử đáp: Tam Vương khéo dùng trí dũng,
còn phải là bậc Thánh hay không, thì Khâu chẳng biết.
Lại hỏi: Ngũ đế có phải là bậc Thánh chăng ?
Khổng Tử đáp: Ngũ đế khéo dùng nhân nghĩa, còn
phải là bậc Thánh hay không, thì Khâu chẳng biết.
Lại hỏi: Tam Hoàng là bậc Thánh chăng?
Khổng Tử đáp: Tam Hoàng khéo cai trị và biết
thời cơ, còn phải là bậc Thánh hay không, thì Khâu chẳng biết.
Thái Tể cả kinh hỏi: Vậy ai mới là bậc Thánh ?
Khổng Tử đổi nét mặt đáp: Khâu nghe ở phương Tây, có bậc Thánh, không
trị mà chẳng loạn, không nói mà mọi người tự tin, không giáo hoá mà mọi người tự thực hành. Thật
cao xa, không biết lấy gì để gọi cho xứng.
Cứ theo lời nầy, thì Khổng Tử đã biết rõ Phật
là bậc đại Thánh, nhưng do duyên chưa đến nên im lặng tự biết thôi. Đó là gặp
cơ thì gợi ý, chứ chưa được phép nói rõ.
** ** ** **
Học Phật là để kiến tánh, muốn kiến tánh trước
phải minh tâm. Tức tâm sáng suốt không còn tham dục, phiền não ngăn che, không
còn chấp trước nhân ngã ngăn ngại, thì mới có hy vọng kiến tánh được.
** ** ** **
Lời Phật dạy, còn gọi là giáo lý chung quy đưa
chúng sanh thoát khổ, chuyển mê khai ngộ, đạt đến chỗ an vui giải thoát, không
còn quanh quẩn trong luân hồi lục đạo nữa. Lời dạy tuy nhiều, nhưng tóm thâu
trong ba điểm đó là: “Chư ác mạc tác, chúng thiện phụng hành, tự tịnh kỳ ý”. Tức
là bỏ ác, làm lành, giữ tâm trong sạch. Tu thiện và nuôi dưỡng lòng từ bi là
giáo lý cơ bản của đạo Phật. Bỏ ác là tự lợi, làm lành là lợi tha. Giữ tâm
trong sạch là tự giác giác tha đầy đủ. Tâm trong sạch tức Tự tánh sẳn có của mỗi
người. Sóng lặng gió yên nước trong tự hiện, tâm người cũng vậy. Phiền não hết,
nghiệp chướng tiêu thì mặt trời trí tuệ xuất hiện.
Phật dạy: Tuy dứt hết các ác, nhưng phải làm
các việc lành, để giúp ích chúng sanh, thì mới tròn đủ muôn hạnh, và mau chứng
quả Bồ đề, chẳng sa vào nơi Hoá thành. (Hoá thành là mới đến nữa đường chưa đến
chỗ).
** ** ** **
Đã là con Phật, đệ tử của Phật thì chẳng trụ
bên trong, chẳng trụ bên ngoài, chẳng trụ khoảng giữa, chẳng trụ bốn phương,
trên dưới, hư không. Nên không có chỗ mà trụ. Như thế mới đúng thập phương trụ
là vậy, còn gì để nói nữa?
** ** ** **
Phật là bậc Đại Y Vương, điều trị tâm bệnh cho
chúng sanh, có thể khiến cho họ: Kẻ mê
được tĩnh, kẻ cuồng được định, kẻ dơ được sạch, kẻ tà được chánh, kẻ ác thành
thiện, kẻ phàm thành thánh…. Vì vậy, nên quy kính Phật là điều hy hữu và vô
cùng lợi ích./.
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét