Thứ Ba, 8 tháng 11, 2016

THƠ VỀ MẸ

                  DÂNG MẸ

            Bao năm rồi con lưu lạc ngàn phương
            Con nhớ mẹ suốt canh trường khắc khoải
            Ơn dưỡng dục mẹ ơi !  sao kể xiết,
            Công sinh thành  con nghĩ quặn lòng đau.
            Gốc mai già xơ xác đã từ lâu,
            Trơ vơ đứng giữa trường đời gió lộng,
            Dòng sông chảy, ấy đời con trong mộng,
            Lững lờ trôi, trôi mãi đến bao giờ ?
            Con mơ thấy hồn con về thăm mẹ,
            Được ấp ủ trong tình thương của mẹ,
            Mảnh hồn con ấm dịu biết bao nhiêu ?
            Bốn phương trời con tìm kiếm đã nhiều,
            Nhưng không có một tình yêu của mẹ
            Vu Lan đến cõi lòng con quạnh quẻ,
            Bóng người xưa như phảng phất đâu đây
            Một chiều thu lạnh dâng bát cơm đầy
            Tình nghĩa ấy, mẹ ơi ! bao thấm thía
            Phương trời này con ngậm ngùi rơi lệ
            Đức cù lao muôn kiếp trả chưa xong.
                   Mùa Vu Lan Quý mão ( 1963 )  HT- Quảng Độ.         

            ƠN NUÔI DƯỠNG

             Ơn dưỡng dục một đời nên thân mạng
            Nghĩa sanh thành muôn kiếp khó đáp đền
            . .  .. ... ..... ..
            Ơn dưỡng dục nuôi con tử thuở bé
            Đức sanh thành cao tột tợ như non
            Sống cuộc đời vất vã chỉ vì con
            Nuốt đắng cay để tạo cho con dòng sữa ngọt

           ƠN GIÁO DƯỠNG

          Ơn giáo dưỡng một đời nên huệ mạng
            Nghĩa ơn sư muôn kiếp khó đáp đền
            ... ...........             

                   {]{

           LỜI MẸ YÊU

            Nếu có bao giờ con yêu mẹ
            Hãy nói khi Mẹ vẫn còn đây
            Còn biết được những giòng cảm xúc
            Ngọt ngào êm dịu lẫn nồng say
            Hãy yêu khi Mẹ vẫn còn biết
            Đừng chờ đến lúc Mẹ ra đi
            Ghi lời yêu quý lên bia đá
            Đá vô tri nào có nghĩa lý gì
            Hãy nói đi điều con muốn nói
            Đừng chờ đến lúc Mẹ ngủ say
            Giấc ngủ dài chẳng bao giờ dậy
            Ngàn năm ngăn cách chẳng ngày mai
            Đó là chia ly và từ biệt
            Chỉ có nước mắt và tiếng than
            Nếu yêu Mẹ dù chỉ là một chút
            Hãy nói đi khi Mẹ vẫn còn
            Nói đi con lời nào yêu dấu
            Để Mẹ nâng niu như báu vật
            Cho Tình mẫu tử thắm như son./.
                     {]{

          TÌNH MẸ

            Dù con đếm được cát sông
            Nhưng không đếm được tấm lòng Mẹ yêu
            Dù con đo được sớm chiều
            Nhưng không đo được tình yêu Mẹ hiền
            Dù con đi đến trăm miền
            Nhưng Tình của Mẹ vẫn liền núi non
            Dù con cản được sóng cồn
            Nhưng không ngăn được Tình thương Mẹ dành
            Dù con đếm được lá xanh
            Nhưng không đếm được tâm hành Mẹ đi
            Dù con bất hiếu một khi
            Tình thương Mẹ  vẫn thầm thì bên con
            Dù cho con đã lớn khôn
            Nhưng Tình Mẹ vẫn vuông tròn trước sau
            Ôi Tình Mẹ tựa trăng sao
            Như hoa hồng thắm một màu thủy chung
            Tình của Mẹ lớn khôn cùng
            Bao dung vạn loại dung thông đất trời
            Ôi tình Mẹ đẹp tuyệt vời
            Làm con hiếu thảo trọn đời khắc ghi.

                               {]{

THƠ VỀ MẸ Rating: 4.5 Diposkan Oleh: CHÙA TAM BẢO TAM KỲ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét