MẸ CỦA
TÔI
Bao năm con đi học xa nhà
Là bấy nhiêu năm mẹ sống trong nỗi nhớ
Nơi thị thành có muôn vàn cám dỗ
Mẹ dặn con, đừng sa ngã bê tha
Nơi quê nhà trên những cánh đồng xa
Mồ hôi mẹ đổ ướt dầm trên ruộng cấy
Lưng thêm còng mỗi sáng mai thức dậy
Khi vụ mùa lúa đổ lúc còn xanh
Mẹ mò cua bắt ốc để dành
Mang chợ bán cho con tiền đóng học
Mãnh vườn quê, chở muôn vàn khó nhọc
Mẹ hái cà, bán từng mớ rau xanh
Bữa cơm nghèo đĩa muối trắng,bát canh
Tiền góp nhặt mẹ dành cho con cả
Con trở về trong những ngày lạnh giá
Mẹ cười hiền, nhà chẳng thiếu gì đâu
Con đã bao lần giằng xé vì đau
Tim nức nở khi tình yêu tan vỡ
Con viết nhiều về thơ tình dang dở
Nhưng chưa một lần viết về mẹ yêu thương
Con lại đi, đôi chân lấm bụi đường
Để cho mẹ thêm tháng năm chờ đợi
Chợt chiều nay đọc dòng tin nhắn vội
Nơi quê nhà mẹ mắc bệnh hiểm nguy
Cuộc đời mẹ bao trăn trở nghĩ suy
Nổi khắc khổ in chai hằn khuôn mặt
Con nhìn mẹ, lòng như ai vừa cắt
Nước mắt muộn màng,
con oà vỡ chiều nay
Mẹ nằm đây trong giấc ngủ say
Trái tim mẹ vẫn chờ con trở lại
Trong lòng mẹ con mãi là thơ dại
Lo ngày mai, ai dõi bước con đi ./.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét