Ở ĐỜI
Tiền tài, danh vọng, giàu sang
Trở về cát bụi, chẳng mang được gì
Tại sao ta phải sân si
Bon chen, ganh ghét, làm chi hỡi người,
Vậy nên sống ở trên đời
Đừng nên tính toán, buông lời thị phi
Có tiền thì hãy cho đi
Tiếng thơm còn mãi khắc ghi muôn đời
Người giàu có ở mọi nơi
Mấy ai được cảnh thảnh thơi về già ?
Giàu, nghèo, rồi cũng ra ma
Bốn dài, hai rộng, cũng ba tất đào
Vậy nên phải sống làm sao
Tu nhân, tích đức, trời cao tỏ tường
Đừng nên xảo trá bất lương
Âm mưu thủ đoạn, như phường tiểu nhân
Kết bè, kết phái chia phần
Bon chen, đục khoét, nhiều lần làm chi
Trở về cát bụi như nhau.
Giàu nghèo rồi cũng cùng nhau xuống mồ./.
{]{
Đừng sống để làm hài lòng người khác
Hãy sống sao cho đúng với bản thân mình
Đừng hại đến ai là được
Vì cuộc đời này “ Thánh” còn có người
ghét
Huống chi là người bình thường ./.
{]{
Làm người đừng quá ngây thơ
Tin người đừng quá dại khờ mà đau
Dễ dò trăm thước sông sâu
Lòng người khó đoán biết đâu mà dò
{]{
Đi khắp thế gian không ai thương
Chồng bằng vợ
Khi rượu vô rồi, không ai chửi vợ
Hay hơn chồng.
{]{
Trung thực khi nghèo khó
Giản dị khi giàu sang
Lịch sự khi uy quyền
Im lặng khi giận dữ
{]{
Cuộc đời là chốn lắm thị phi
Cao sang, quyền quý, ước làm gì
Sống sao vui khỏe đời an lạc
An bình hạnh phúc mãi khắc ghi
{]{
Cay đắng cuộc đời nuôi ta lớn
Ân tình, bạc bẽo dạy ta khôn
Muốn thành công, phải trải qua nhiều thất bại
Trên đường đời có dại mới có khôn
{]{
Rượu nhạt uống lắm cũng say
Người ngay nói thẳng thì hay mất lòng
Vì đời quá lắm bất công
Những người lừa dối lại hay được lòng.
{]{
Đừng ăn chơi – Khi
mẹ còn cực khổ
Đừng đua đòi - khi cha đổ mồ hôi
Đừng vô tâm - chỉ
biết sống cho mình
Đừng mê muội - Mộng mơ hư ảo
Đừng xa hoa -
Khi mẹ già tần tảo
Đừng ảo huyền - Gây
phiền não cha yên
Đừng ra đường - Với cái mặt tự kiêu
Đừng cao ngạo - Mà
chê bai kẻ yếu
Đừng phung phí - Khi
gia đình túng thiếu
Đừng vì tiền - Mà bất
hiếu song thân ./.
{]{
Trân trọng những người trân
trọng bạn
Từ bỏ người từ bỏ bạn
Quan tâm người quan tâm bạn
Tốt với người tốt với bạn
Đời người ngắn lắm
Đừng lãng phí tình cảm cho người không đáng
{]{
Đừng bao giờ lừa dối người đối xử hết lòng với bạn
Lỡ một chuyến xe có thể chờ chuyến sau
Bỏ qua một tấm lòng chân thành
Có khi cả đời chẳng bao giờ gặp lại
{]{
Đừng buồn vì ai đó bỏ rơi bạn
Mà hãy sống sao cho họ buồn vì họ đã đánh mất bạn
{]{
Ở đời đa số chỉ thấy anh em,
Mất đoàn kết vì tranh giành tài sản,
Chứ không thấy cãi nhau
Vì tranh giành nuôi dưỡng cha mẹ
Lúc về già.
{]{
Làm người phải có chữ Tâm
Đừng nên khinh rẻ những ai thua mình
Làm người phải có chút tình
Vòng tay nhân ái sẻ chia với người
Bạc vàng sẽ bị tiêu hao
Tu hành phước đức chẳng bao giờ mòn
{]{
Niềm vui thì ít ỏi
Mà mệt mỏi thì quá nhiều
Làm sao có thể yên ngủ được ?
Với mớ lo âu rối trong đầu .
{]{
Kiếp người sống được bao lâu
Xuôi tay nhắm mắt qua cầu gió bay
Hãy vui cho hết kiếp này
Đừng gieo ân oán đoạ
đày lẫn nhau .
{]{
Đức tuy không thấy mà còn
Tài tuy thấy đó mà mòn không hay./
{]{
Đường lâu ngày không đi, cỏ dại mọc đầy
Người quen lâu ngày không gặp, bổng thành người dưng {]{
Tiền bạc là vật ngoài thân
Đời người hai chữ nghĩa ân đứng đầu
Trăm tuổi mang được đi đâu
Chi bằng tịnh đức kiếp sau vẫn còn
{]{
Sống ở đời chuyện không rõ đừng nên
nói
Chuyện không chắc đừng nói linh tinh
Chuyện tổn thương người đừng bao giờ
bàn tán
Chuyện không có đừng nói thêm, nói bớt
Chuyện người khác tốt nhất nên im lặng,
{]{
Cho đi một nụ cười, -Nhận lại hai niềm vui
Cho đi một bát cơm, - Nhận
lại lòng biết ơn
Cho đi sự tha thứ, - Bớt đi một kẻ thù
{]{
Lúc nhỏ cứ nghĩ chỉ có thuốc là đắng
thôi
Nhưng
lớn lên mới biết lời nói, còn đắng cay gấp hơn trăm lần
{]{
Trăm người yêu không bằng một người hiểu
Vạn người thích không bằng một người thương
{]{
Nước tràn ly không thể hốt lại
Người đi rồi không quay lại nữa đâu
Người ra đi vì người thay đổi
Tội tình gì mà ta phải khổ đau
Cà phê đắng bỏ thêm đường thì ngọt
Tình đắng rồi bỏ cuộc là xong
0 nhận xét:
Đăng nhận xét