TỰ TÍN
Phật giáo là tôn giáo của Từ bi
và Trí tuệ. Thế nhưng niềm tin trong Phật giáo có vai trò quan trọng quyết định
mọi thành tựu đạo quả, nghe qua như không khác gì các tôn giáo hữu thần và đa
thần họ giao trọn niềm tin vận mệnh của mình vào Thượng đế, thần linh quyết
định. Tự tín bản thân mình sẽ đạt quả vị như đấng giáo chủ của mình là điều
không một tín đồ tôn giáo nào dám nghĩ đến ngoại trừ người Phật tử. Đây là điểm
đặc biệt nhất về tín ngưỡng của Phật giáo đối với các tôn giáo khác trên thế
giới.
Trong kinh Pháp Hoa, Đức Phật dạy “Nhất thiết chúng sanh
giai hữu Phật tánh” (Tất cả chúng sanh đều có Phật tánh). Có hạt giống Phật tức
sẽ thành Phật và bất luận ai cũng có thể học phật, tu Phật và làm Phật không
phân biệt người lành kẻ ác. Tuy nhiên, để tin rằng ai cũng có thể thành Phật là
điều rất khó vì không phải ai cũng có đức tin như thế, nhất là đối với những
người xấu ác, sân hận hay làm hại người khác, thường bị người lánh xa… làm sao
có thể thành Phật.
Do đó, ở đây đòi hỏi niềm tin của người tu Phật phải phát
khởi mãnh liệt, tuyệt nhiên không còn chút bóng dáng của hoài nghi. Một khi
niềm tin đã kiên cố thì Bồ đề tâm sẽ phát khởi mạnh mẽ. Tâm Bồ đề là tâm Phật.
Tâm Phật là tâm trí tuệ và từ bi, tâm vì người khác, tâm phục vụ chúng sanh
không chút phân biệt, là tâm không còn nhân và ngã, không còn bỉ thử của chấp
thủ vào bất cứ điều gì. Bồ đề tâm được nuôi dưỡng trong môi trường thanh tịnh
khi đầy đủ duyên lành sẽ đơm bông kết trái. Người có lòng tin vào Phật quả là
người luôn phát khởi Bồ đề tâm “ trên cầu Phật đạo, dưới hóa độ chúng sanh ”
Đây là con đường chư Phật đã và đang đi.
Không thể phủ nhận rằng tâm ta luôn lo lắng suy nghĩ lăng
xăng, nhưng một khi khởi niệm buông bỏ thì niềm an lạc lại hiện về trong tâm
thức khiến ta cảm thấy sự bình an dù trong chốc lác. Trạng thái đó đã một lần
đến với Thái Tử Tất Đạt Đa khi Ngài tọa thiền dưới gốc cây trong lần theo vua
cha dự lễ hạ điền, để rồi sau này Ngài có niềm tin chắc thật rằng sẽ thành bậc
chánh đẳng giác độ chúng sanh.
Như vậy, để chứng được quả Phật chứng thì phải làm được
việc Phật làm. Đó quả là một sự huân công của quá trình tu tập hướng nội nhờ
niềm tin mãnh liệt vào chơn tâm của mình. Lục phàm tứ thánh cũng từ tâm mà sanh
khởi. Đó là lý do Đức Phật xuất hiện tại thế gian này “Ta ra đời vì một đại
sự nhân duyên là khai thị chúng sanh ngộ nhập tri kiến Phật”. Ngộ nhập tri
kiến Phật trong ta tức phải quay về với tự tâm. Tự quy y Phật, tức trở về nương
tựa chính bản thể Phật của mình, tự quy y Pháp là trở về nương tựa pháp tánh
thanh tịnh trong mình, tự quy y Tăng là quay về nương tựa đức tánh Tăng trong
chính bản thân mình. Dưới ánh sáng trí tuệ, mọi sự sẽ được soi rọi một cách rõ
ràng và chúng ta sẽ có Phật ngay bây giờ, có Tam Bảo ở đây, xung quanh ta không
giới hạn thời gian và không gian. Đây là điểm then chốt mà đức Phật muốn truyền
trao trong suốt quá trình hoằng dương chánh pháp tại thế gian.
Tóm lại, không thể phủ nhận vai trò và giá trị của niềm tin
trong cuộc sống khi niềm tin đã giúp cho con người đạt được những thành tựu
nhất định mặc dù tín ngưỡng thiên về cảm tính. Chỉ có ánh sáng mới có thể phá
tan màn vô minh phiền não dày đặc của chúng sanh, mới có thể định hướng cho
chúng sanh tích tập thiện nghiệp, tu bồi thiện căn, chuyển hóa nghiệp xấu, mới
có thể chấp cánh cho chúng sanh vĩnh viễn thoát ly vòng sanh tử luân hồi từ vô
lượng kiếp. Tuy nhiên, niềm tin không thể tách rời trí tuệ mà đức tin ở đây có
được nhờ trí tuệ quán chiếu. Cũng vậy, hành giả không thể thành tựu đạo quả nếu
không trụ vào niềm tin Tam bảo, cụ thể hơn là tin vào giáo lý Phật thừa mà Đức
Phật tuyên thuyết trong khả năng tuyệt đối của mỗi chúng sanh có thể khai mở
tri kiến Phật của mình như Ngài đã làm. Đức tin mãnh liệt sẽ tạo nền tảng vững
chắc, một chí nguyện kiên cố trên lộ trình dài đầy cam go hướng về mục đích./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét