LÀM THẾ NÀO ĐỂ ĐOẠN TRỪ THỊ PHI
Hạng phàm phu vì tu tập chưa chứng đắc phần nào, nên còn ranh giới phân
biệt giữa ta và người, nên trong đời sống sự hơn thua phải trái, khen chê đến
có muôn ngàn, không ai tránh khỏi. Dù cho Phật, Bồ tát vì lòng từ bi thị hiện
giữa cõi trần để độ sanh cũng phải chịu cảnh thị phi thương ghét. Người xưa nói
rằng: “ Không có ai chẳng bị kẻ khác nói xấu chê bai sau lưng. Nhưng trước mặt
người ta không nói ra mà thôi ”.
Làm thế nào để đoạn trừ thị phi có ba cách:
1/ Phải xét sửa lỗi mình, đừng nhìn nói lỗi người khác.
2/Khi bị thị phi khinh báng, nên an nhẫn, đừng tìm cách biện minh.
3/Phải giữ lập trường tin lý nhân quả, đừng xao động vì tiếng hay dỡ bên
ngoài.
Những việc thị phi làm cho hành giả nếu không sáng suốt bình tĩnh, nhiều
khi phải xao động sanh phiền não, rất chướng ngại cho đường tu, cho nên để dứt
trừ thi phi phải y theo ba sự kiện như sau mà hóa giải.:
1/Phải xét sửa lỗi mình, đừng nhìn lỗi người khác: Ví như con trâu
đen thấy con cò trắng đứng trên mình thì để yên, còn con quạ bay đến thì xua
đuổi. Phàm phu cũng thế, Thích lời khen ngợi, ghét tiếng xấu, ưa bươi móc điều
dỡ của người, không ngờ mình cũng nhiều lỗi lầm, chẳng có chi là tốt đẹp, cho
nên nguyên tắc người ta là phải tự phản tĩnh xét sửa lấy mình, đừng nên nhìn
nói điều dỡ của người khác. Xét lỗi của mình thì càng ngày càng sáng, nhìn lỗi
của người tất càng ngày càng gây thêm việc trái oan.
2/ Khi bị thị phi khinh báng, nên an nhẫn, đừng tìm cách biện minh. Ví
như tờ giấy trắng bị vết mực làm hoen, cứ để yên nó chỉ dơ một chổ rồi dần dần
phai đi. Nếu lấy đồ lau chùi ắt sẽ hoen ố toàn diện. Luận Bảo Vương Tam Muội
nói rằng: Oan ức không cần biện minh, nếu biện minh tất oán hận càng sanh ”. Bởi
người cố tâm nói xấu, ta biện minh tức là cho kẻ đó sai, dĩ nhiên sẽ sanh oán
thù, tranh cãi, vô tình làm cho quần chúng hay biết và để ý nghi ngờ mình.
Thông
thường người mới tu thấy mình phải người ta quấy,. Người tu hơi lâu, thấy mình
và kẻ khác đều quấy. Người tu càng lâu, duy chỉ thấy mình quấy. Tại sao thế ?
sở dĩ việc khinh báng xảy ra, nếu hiện tại mình không sai quấy, tất kiếp trước
cũng có lỗi lầm nên đời này mới chịu quả. Giả sử kiếp trước ta không có biệt
nghiệp trực tiếp gây nên lỗi, thì cũng do cộng nghiệp cộng tác đồng sanh nơi
cõi ngũ trược này.
3/Phải giữ lập trường tin lý nhân quả, đừng xao động vì tiếng hay
dỡ bên ngoài. Kinh Pháp cú có dạy: “ ngọn núi cao đứng vững giữa cơn bảo tố,
người chân chính an nhiên giữa lời thi phi ”. Tất cả những lời khen chê bên
ngoài, không làm cho ta tốt hay xấu siêu hay đọa. Nếu ta gây nhân lành dù có ai
khinh chê là xấu xa, ta vẫn siêu thăng. Trái lại, ta gây nhân ác, làm các
việc tội lỗi, tuy được nhiều người quý trọng ca ngợi tán thán, sau khi chết ta
vẫn bị đọa lạc. Do hiểu lẽ này một vị thiền sư đã viết ra bài thi về thị phi:
Thị phi tiếng rụng theo hoa sớm
Danh lợi lòng băng với bảo đêm
Mưa tạnh hoa rơi non vắng vẻ
Chim kêu xuân lại quá bên thềm.
Đừng quan
tâm đến danh lợi thị phi, hãy để cho nó rơi theo hoa sớm, lạnh với mưa đêm, rồi
tan biến dần dần. Kìa tiếng chim kêu, mùa xuân đã qua sao ta chưa tu tập ?
( Lời khai thị của HT Thiền Tâm )
---------—]–---------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét