NIỀM VUI THIỀN ĐỊNH
Pháp môn tu tập
thiền định sẽ đem lại cho hành giả một niềm an lạc vĩ đại thanh khiết. Cái vui
của tọa thiền không nồng nhiệt như men rượu, không xao xuyến như ái dục, không
khoái trá như thắng lợi trong một cuộc chơi… Những ngôn từ của thế gian không
đủ để diễn tả niềm vui của thiền định, chỉ có những người thật sự tìm thấy mới
biết rằng không một trò vui nào của thế gian có thể so sánh được. Thiền định là
con đường hạnh phúc và cũng là con đường phát triển trí tuệ. Càng thâm nhập
thiền định, người này càng trở nên thông minh nhạy bén. Khi những suy luận
quanh co đã dừng lắng thì trực giác phát sanh. Họ không còn biết rằng tư duy lý
luận, nhưng họ biết trực tiếp thẳng vào sự kiện của vấn đề. Ai đã tu tập thiền
định đều nhận thấy rõ rằng mình trở nên sáng suốt hơn ngày xưa. Còn rượu bia
nồng nặc, ngược lại đã đem lại sự si mê trong hiện đời, đem lại khổ báo trong
địa ngục, ngạ quỷ trong đời sau, và cũng đem lại điên loạn ở thân người sau
nữa.
{—]–{
Phẩm Pháp sư chép, Phật kể thí dụ có người
khát quá cần nước uống, nhưng phải đào giếng ở chỗ cao nên chỉ thấy đất khô,
biết là nước còn xa, phải đào vất vã không dám chán nản, cố đào đến lớp đất
bùn, biết sắp có nước nên càng quyết chí, dụ cho người tại gia hay xuất gia,
nếu chưa nghe hiểu tư duy mà tu tập kinh này thì người đó còn xa A Nậu Bồ đề.
Nếu nghe hiểu ý kinh mà tu tập thì người đó sẽ gần A Nậu Bồ đề.
{—]–{
Pháp môn niệm Phật cầu vãng sanh cõi Tây
phương Cực lạc, vốn là đại sự cắt dứt dòng sanh tử. Vì vậy, bảo rằng chỉ cần
xưng niệm danh hiệu Nam mô A Di Đà Phật là có thể cắt dứt sanh tử. Do đó, ngày
nay mới phát tâm niệm Phật.
Song không biết cội gốc của sanh tử mà cứ
niệm Phật mãi cuối cùng sẽ đi về đâu? Nếu niệm Phật mà không đoạn được cội gốc
sanh tử thì làm sao cắt dứt dòng sanh tử. Cội gốc sanh tử là gì?
Kinh dạy rằng: Nghiệp bất trọng bất sanh Ta
bà. Ái bất đoạn bất sanh Tịnh độ. Thế nên biết rõ, ái dục là cội gốc của sanh
tử.
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét