PHÁP MÔN TỊNH ĐỘ
Đức Phật ra
đời với một đại sự nhân duyên là mở bày chân tánh, khiến cho chúng sanh thoát
vòng mê khổ ngộ vào bản thể sáng suốt, an vui. Bao nhiêu pháp môn, tất cả nghĩa
lý mầu nhiệm trong suốt đời giáo hóa của
đức Bổn sư, đều không ngoài mục đích ấy. Nhưng tìm một lối thẳng tắt để mau
thoát khỏi đường sanh tử, một pháp hợp lý, hợp cơ cho chúng sanh giữa thời buổi
này, chỉ có pháp môn Tịnh độ, Tại sao thế?
Vì trong đời mạt pháp, người tu hành bị nhiều chướng duyên làm thối
chuyển. Nhìn về người: phán sắc thân hay đau yếu, mạng sống ngắn ngủi, phần tâm
tánh thì thì nghiệp hoặc sâu nặng, trí tuệ mờ tối. Xét về cảnh, Phần đời thường
xảy ra nạn nước tai trời. Phần đạo ít bậc thiện tri thức dắt dẫn, nhiều kẻ dối
tu, đầy dẫy những mối dị đoan, tà đạo, thầy tà bạn ác. Cho nên trong kinh Đại
Tập, đức Như Lai huyền ký rằng “ Đời mạt pháp ức ức người tu hành, song khó
được một kẻ ngộ đạo ”, chỉ nương nơi pháp môn niệm Phật mà thoát khỏi luân
hồi./.
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét