THẾ NÀO LÀ PHẬT TỬ CHÂN CHÁNH
“ Đạo Phật có mặt để đem lại lợi ích cho cuộc đời chứ
không phải để cuộc đời đem lợi ích lại cho đạo phật”
Một đệ tử Phật chân chính là người thấm nhuần giáo lý
của đức Phật, rồi sau đó quay lại sống với mọi người, sống vì mọi người bằng
trái tim từ bi vô ngã. Phật pháp là con đường để sống, là ánh sáng hướng dẫn
mọi người sống đúng với chân lý. Rồi vì lẽ đó, mọi người kính trọng Phật pháp.
Nhưng chúng ta đừng để cho sau đó Phật pháp trở thành đối tượng để cung phụng
quá đáng. Chúng ta tôn trọng Phật pháp vì Phật pháp cho chúng ta con đường sống
tốt đẹp, một con đường giải thoát khổ đau và thương yêu vô hạn với mọi người.
Nhưng không phải vì tôn trọng đó mà chúng ta đặt lên Phật pháp một hình thức để
cung phụng tôn thờ đến nỗi quên đi sự đau khổ của vô số mọi người chung quanh.
Các đệ tử
của Phật cần phải thấm nhuần trí tuệ của
Phật, mà trí tuệ đó là gì nếu không phải là sự hiểu rõ Nhân quả Nghiệp báo,
hiểu rõ con đường vượt khỏi sanh tử luân hồi.
Và trên bình
diện Nghiệp Báo, chúng ta phải biết tất cả những gì cấu thành tội cũng như tất
cả những gì tạo thành phước./.
Khi
mê không biết Ta là Phật
Khi
ngộ thì ra Phật là Ta
Tuệ Trung Thượng Sĩ
Pháp Đạt ở Hồng
Châu, thường tụng kinh Pháp Hoa, đến lễ Lục Tổ mà đầu không sát đất. Tổ quở: “
lễ, mà đầu không sát đất, chi bằng đừng lễ. Trong tâm ông ắt có một vật, chất
chứa việc gì? ”. Pháp Đạt thưa: “Dạ tụng
được ba ngan bộ kinh Pháp Hoa”. Tổ bảo:
“Ông nếu tụng đến muôn bộ, đạt được ý kinh mà chẳng thấy làm hơn thì
cùng ta sánh vai. Nay ông mang sự nghiệp này trọn chẳng biết lỗi, nghe ta nói
kệ đây”.
Lễ
bổn chiết mạn tràng
Đầu
hề bất chí địa
Hữu
ngã tội tức sanh
Vong
công phước vô tỷ
{{{
Lễ vốn chặt cờ mạn
Sao
đầu không sát đất
Có
ngã tội liền sanh
Quên
công phước khôn sánh
Tổ bảo tiếp: “Nếu ông chỉ
nhọc nhằn chấp tụng làm công khóa, nào khác con trâu Lê nó yêu cái đuôi”. Pháp Đạt thưa: “Nếu vậy chỉ
cần hiểu nghĩa, không nhọc gì phải tụng kinh chăng?”. Tổ bảo: “ Kinh có lỗi gì, đâu có ngăn ông tụng. Chỉ vì
mê ngộ tại người, tổn giảm hay lợi ích do mình, miệng tụng tâm hành tức là
chuyển kinh, miệng tụng mà tâm chẳng hành tức là bị kinh chuyển, nghe ta nói kệ
”
Tâm mê Pháp Hoa chuyển
Tâm ngộ chuyển Pháp Hoa
Tụng kinh cữu bất minh
Dữ nghĩa tác thù gia
Vô niệm, niệm tức chánh
Hữu niệm, niệm thành tà
Hữu vô câu bất kế
Trường ngự bạch ngưu xa
{{{
Tâm
mê Pháp Hoa chuyển
Tâm
ngộ chuyển Pháp Hoa
Cùng
nghĩa thành thù nhà
Không
niệm, niệm tức chánh
Có
niệm, niệm thành tà
Có
không đều chẳng chấp
Hằng
ngồi Bạch ngưu xa.
{{{
Pháp Đạt nghe kệ bổng dưng rơi nước mắt, ngay câu
nói đại ngộ, bạch Tổ: “ Con từ trước đến nay thật chưa từng chuyển Pháp Hoa, mà
bị Pháp Hoa chuyển…”. Pháp Đạt nhờ chỉ dạy, vui mừng hớn hỡ, dùng kệ tán thán:
Kinh tụng tam thiên bộ
Tào khê nhất cú vong
Vị minh xuất thế chỉ
Ninh yết lụy sanh cuồng
Dương lộc ngưu quyền thiết
Sơ trung hậu thiên dương
Thùy tri hỏa trạch nội
Nguyên thủy pháp trung vương
{{{
Tụng kinh ba ngàn bộ
Tào Khê một câu quên
Chưa rõ chỉ xuất thế
Đâu hết nhiều đời cuồng
Dê, Nai, trâu, quyền lập
Bày đầu, giữa sau lành
Ai biết trong nhà lửa
Nguyên là vua Chánh pháp.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét