Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018

TRỪ BIẾNG NHÁC


TRỪ BIẾNG NHÁC

 Trừ biếng nhác là điều thế gian, xuất thế gian đều phải có. Biếng nhác là chất độc của thành công. Muôn việc ở đời nếu dính nhằm vào hai chữ biếng nhác thì việc làm đó giả sử có thành công cũng nhất định là không tốt đẹp,  người ta thường nói là chưa đạt đến mức hoàn mỹ.
  Lại như lên núi lấy ngọc báu phấn chấn tinh thần còn chẳng phải dễ đến, giả sử có biếng nhác chẳng những của báu thuộc về tay người khác mà tánh mạng cũng bị vùi chôn dưới núi đâu có cái khổ nào bằng! phải biết hai chữ biếng nhác là vật độc ác hơn hết của thế gian. Làm việc gì, hễ có biếng nhác kề cận thì chắc chắn việc ấy sẽ hỏng.
  Chúng ta học hạnh đạo Bồ tát, ở trên việc lợi sanh chịu khổ giống như trên thân bị dao nhỏ cắt thịt hằng ngày, mỗi việc đau đớn còn chẳng chán sự khổ não, đầy đủ tinh thần chẳng màng đến thân, làm cho người vui khiến cho người tin. Hơi có dáng lười mỏi chẳng những việc độ người chẳng được mà tâm độ sanh cũng khó phát khởi.
 Việc tham thiền, niệm Phật tụng kinh cũng vậy, lúc mới bắt đầu sức tin chân thiết, sức thân hùng tráng, ngày ăn một bửa, đêm không nằm ngủ, trải qua ba năm lại kết bạn cùng quỷ biếng nhác, tự mình làm chướng ngại mình chẳng nói “Đạo chẳng phải là việc một ngày, thì cũng nói phải điều thân cho tốt rồi thủng thỉnh hành đạo cũng được”. Lại nghĩ rằng: “Còn thời gian dài 30 năm lo gì chẳng xong chẳng dè đã bị quỷ biếng nhác làm mê, tự chẳng hay biết, trái lại còn cho cái tư tưởng thối đạo là phải. Đâu chẳng nghe sách Nho nói: Đạo chốc lát cũng không thể rời, rời được thì chẳng phải Đạo”. Thử hỏi, người tu học nên biếng nhác ư? Nên tinh tấn ư? Cổ đức nói: Sáng siêng năng, chiều biếng nhác chẳng những đạo chẳng thành mà người cũng cuốn theo dòng thế tục.
{]{

TRỪ BIẾNG NHÁC Rating: 4.5 Diposkan Oleh: CHÙA TAM BẢO TAM KỲ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét