BA THIÊN SỨ
Ở nhân gian có ba thiên sứ, già, bệnh và chết, luôn luôn cảnh giác mọi người,
mà mọi người không để ý, cứ luôn tạo các ác nghiệp, để rồi sau khi chết đi
thẳng vào địa ngục không có ngày ra.
Ở nhân gian khi làm được thân người, không lo làm phúc, không lo bỏ ác làm
lành, dù người nam hay nữ, sứ giả bệnh tật đến, dù lúc bốn đại điều hoà, bỗng
nhiên chống trái, bệnh tật bức bách, vây ép khổ đau, hoặc nằm trên giường, tiêu
tiểu tại chỗ, lăn lộn trên phân tiểu nhơ nhớp. Mọi việc không thể tự làm, đứng
ngồi ngủ nghỉ, giặt giũ quét dọn, những việc trong ngoài, kể cả ăn uống, đều
phải nhờ người, không còn tự do. Người đời ai cũng thấy, cũng biết mà không mấy
ai chuẩn bị phòng ngừa, cứ tự do ăn chơi, làm các ác nghiệp, thân khẩu không
thanh tịnh, đến lúc bịnh những thú vui ấy trở thành nghiệp, khiến người đau khổ
không thể tránh khỏi. Người ngu si không làm việc thiện, nên chuốc lấy quả khổ
này, chẳng phải do người khác làm mà là quả báo do mình gây ra, tự mình gánh
chịu. Sứ giả bệnh tật già nua và chết chóc luôn luôn hiện diện trước mắt
mọi người mà ít ai để ý, ba sứ giả này, không chừa một ai không nể một ai,
trước hay sau cũng sẽ dẫn mình đi Người có trí biết lo chuẩn bị trước, kẻ mê
muội thì không phòng hộ để rồi nước đến trôn chạy không kịp đành bó tay than
trời trách đất thì chuyện đã qua rồi không cứu vãn lại được.
Ngăn dòng chảy không bằng lấp nguồn, khuấy nước sôi cho nguội không bằng dập
tắt lửa. Bởi vì nguồn tạo thành dòng, không lấp nguồn thì dòng chảy mãi, lửa đỏ
nước sôi, không dập lửa thì nước sôi hoài. Cho nên có người lấp nguồn thì không
cần ngăn dòng mà nước tự khô cạn, có kẻ dập lửa thì không cần khuấy nước sôi mà
nước tự nguội. Theo đây thì sẽ rõ về việc đoạn nhân dứt quả. Nhưng nhàm
chán đâu bằng đoạn dứt nhân, lo sợ khổ đâu bằng không làm ác. Nhân sinh quả,
chưa đoạn nhân thì quả vẫn còn, ác gây nên khổ, chưa dứt ác thì khổ kéo dài.
Thế nên, kẻ sĩ đoạn nhân thì không cần nhàm quả, mà quả tự diệt, bậc hiền không
làm ác thì không cần sợ khổ mà khổ tự lìa, phàm bậc quân tử viết ra những điều
này là để răn người đời vậy.
Có bài tụng như sau:
Sinh đến tử đưa đi
Ngày tháng xoay vần mãi,
Gió vô thường dấy động
Theo sóng cả đổi dời
Kẻ ngu bỏ đường chánh
Nổi chìm trong vực sâu
Đã vào nơi tăm tối,
Muôn kiếp chịu khổ đau
Luân hồi trong sáu nẽo
Ba nghiệp chẳng làm lành
Trôi dạo nào ai cứu
Thảm thương ! tự xót xa
Quán kỷ các hiện tượng
Mới biết là không thật
Muốn vượt biển khổ sâu
Phải lên thuyền Bát Nhã./.
(Soạn xong 20-11-2013)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét