LÀM THIỆN TÍCH PHƯỚC
Những gì người đời tích lũy được, có
những thứ người khác có thể cướp đoạt, mà bản thân mình khi chết không mang
theo được. Lại có những thứ người khác không cướp đoạt được, mà lúc chết mình
cũng không mang theo được. Lại có những thứ người khác không cướp đoạt được mà
khi chết ta có thể mang theo được.
Đó là vàng bạc, châu báu, nhà cửa,
ruộng vườn… những thứ đó người khác có thể cướp đoạt được mà ta cũng không đem
theo sau khi chết.
Học thức uyên bác, tài năng xuất
chúng là những thứ người khác không thể cướp đoạt được mà ta cũng đem theo được
khi chết. Còn những thứ mà ta có thể đem theo khi chết và người khác cũng không
cướp đoạt, đó là những việc thiện đã làm, phước đức đã tạo ( Ruộng vườn để lại
con cháu không thể cày được, thơ văn để lại con cháu không thể đọc, tạo âm đức
để lại con cháu hưởng được ).
Làm thiện đến mức cao nhất có thể
giúp cho tổ tiên bảy đời đều được siêu thăng, thần thánh ủng hộ, tích phước đến
mức cao nhất thì có thể khiến cho nạn lũ lụt, lửa cháy đều không thể hại. Làm
việc thiện chính là nền tảng của sự tu phước, mà phước đức có được lại chính là
sự cảm ứng từ việc làm thiện. Nếu chỉ tu phước mà không tu huệ, mỗi khi hưởng
phước lại nhân đó mà tạo thêm nghiệp xấu. Nếu chỉ tu trí huệ mà không tu phước,
e rằng sau khi phước mõng, cuộc sống phải chịu nhiều khó khăn thiếu thốn
( tu phước không tu huệ kiếp sau làm thân con
voi khỏe mạnh. Tu huệ không tu phước kiếp sau làm người thông minh nhưng nghèo
đói ).
Đức Phật đã tu đủ hai thứ nên đạt
được quả vị Phật gọi là Lưỡng Túc Tôn. Kinh Bảo Tích dạy rằng: “ Nếu ta không
bỏ được tiền tài, thì tiền tài cũng sẽ bỏ ta. Nay ta nên xả bỏ tiền tài giả
tạm, làm những việc công đức, nên tạo tác tài bảo bền vững và lâu dài hơn.
Có ba loại tài
sản: Tài sản vật chất – Tài sản kiến
thức và tài sản đạo đức.
---------—]–---------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét