ĐẠI VIÊN MÃN CỦA ĐẠI THỪA
Từ giới sanh định từ định
phát huệ. Do vậy, trí tuệ Bát nhã sanh khởi từ thiền định, đó là định từ tự
tánh lưu xuất, nên còn gọi là “Vầng mây sáng rỡ Đại tam muội”. Trong mười vầng
mây Đại quang minh, năm vầng mây đầu là biểu tượng cho nguyên lý nền tảng, năm
vầng mây sau biểu tượng cho nguyên tắc và phương pháp. Nguyên lý là nền tảng
giáo pháp của Đức Phật.
Trước là vầng mây sáng rỡ Đại
Kiết Tường. Cái gì mình mong muốn mà được gọi là kiết tường. Đức Phật nói nhiều
pháp môn tuỳ theo căn cơ của chúng sanh mà áp dụng tu tập gọi là vô lượng kiết
tường.
Đức Phật không trực tiếp
thuyết pháp cho chúng ta, và chúng ta không trực tiếp nghe Đức Phật giảng nói,
nhưng ai cũng đạt được những lợi ích chân thật đó chính là Đại viên mãn kiết
tường.
Mọi người đều truy cầu của
cải tài sản, kiến thức sức khoẻ và sống lâu. Đây gọi là phước đức nếu đầy đủ
gọi là vầng mây sáng rỡ Đại phước đức.
Muốn có đạt được quả vị Phật
phải trải qua con đường hành Bồ Tát hạnh độ sanh gọi là công đức, quả vị Phật
là quả vị tròn đầy phước đức và công đức, cho nên nói vầng mây sáng rỡ Đại công
đức.
Đại quy y là quy y vào tự
tánh Đại viên mãn, gọi là Tam Bảo của tự tánh Đại viên mãn. Đây chính là vầng
mây sáng rỡ Đại quy y.
Năm hào quang đầu biểu tượng
cho thể của tự tánh, năm hào quang sau biểu tượng cho dụng của tự tánh.
Địa Tạng có nghĩa là kho báu trong lòng
đất, biểu tượng cho tâm chúng ta. Không có đất không có gì sống được, Phật dùng
đất để ẩn dụ cho tâm chúng ta, đó là Đại viên mãn. Xưa nay vốn đầy đủ trí tuệ,
vô lượng Bát Nhã, vô lượng Kiết Tường, vô lượng Phước Đức,vô lượng Công Đức. Do
vậy, tất cả những gì Đức Phật nói trong kinh đều là vô lượng, đó chính là Đại
viên mãn.
Kinh Địa Tạng dạy rằng chúng ta bắt đầu tu
học Phật pháp bằng cách thực hành hiếu kính cha mẹ và tôn trọng sư trưởng. Nền
giáo dục đạo Phật lập trên nền tảng hiếu hạnh.
Tinh thần tôn sư trọng đạo là mục tiêu
giáo dục ban đầu của đạo Phật. Tất cả mọi sự thành tựu đều bắt nguồn từ sự hiếu
kính.
Làm sao chúng ta có thể hi vọng ở một
người nếu người đó không hiếu kính cha mẹ và không biết tôn trọng thầy mình?
Người thầy, dù sở học và năng lực cao đến đâu cũng không thể trao truyền cho
học trò nếu học trò không kính trọng và không muốn nghe. Do vậy, chỉ khi nào
chúng ta có tinh thần tôn sư trọng đạo thì mới thành tựu được mục tiêu học Phật.
Nếu không có lòng hiếu kính sẽ không có
lòng từ bi. Không có tâm đại từ bi ví như xây một ngôi nhà nhiều tầng, mà tầng
thứ nhất không có thì tầng thứ hai không thể xây được.
Bồ tát Địa Tạng và Bồ tát Quan Thế Âm là
thể hiện lòng hiếu kính và tâm từ bi. Bồ tát Văn Thù là biểu tượng cho trí tuệ
và Bồ tát Phổ Hiền là biểu tượng cho thực tiễn. Có nghĩa là đem hiếu kính, từ
bi, trí tuệ ứng dụng vào sinh hoạt hằng ngày. Nếu chúng ta thực hành những
nguyên tắc này khi đối nhân xử thế thì chính chúng ta là Bồ tát Phổ Hiền. Pháp
môn của Bồ tát Phổ Hiền là pháp môn viên mãn.
Địa Tạng Bồ tát ta học được hạnh hiếu. Bồ
tát Quan Âm ta học hạnh từ bi. Bồ tát Văn Thù ta học hạnh đại trí huệ. Bồ tát
Phổ Hiền ta học được hạnh nguyện rộng lớn.
---------—]–---------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét