Sống cũng là chủng bị cho cái chết, mà chết cũng tức chủng
bị cho cái sống .
Đạo Phật dạy chúng ta sống trong khi
sống mà cũng dạy người ta sống sau khi chết .
Đạo Phật dạy chúng ta tất cả những
gì chúng ta có ở kiếp người hiện tại là do chúng ta tạo được ở trong những kiếp
quá khứ. Và những gì chúng ta sẽ có ở trong tương lai thì cũng chính do chúng
ta tu tạo trong kiếp này.
Giá trị của một cuộc sống một kiếp
người là đặt ở trên căn bản suy nghĩ và hành động của chúng ta .
Cuộc sống đã trãi qua mỗi người có
một kinh nghiệm riêng, cái gì đáng quý ở trong cuộc sống chúng ta, những gì đã thất bại trong cuộc sống, cho chúng ta
một kinh nghiệm .
Phần đông chúng ta đều muốn có một
cuộc sống an lạc, và muốn có một cái chết an ổn, nhưng một điều hiển nhiên nữa
là ta không thể hy vọng chết một cách thanh bình, nếu đời sống của ta đầy những bạo hành ….hoặc nếu
tâm ta thường dao động vì những cảm xúc mạnh như giận dữ, ái luyến, lo âu hay
sợ hải .
Bởi thế, nếu ta muốn chết tốt, ta
phải học cách sống tốt . Nếu ta mong có được một cái chết an lành, thì ta phải
đào luyện sự bình an trong tâm ta và trong lối sống của ta .
Ngoài sự chuẩn bị cái chết của riêng
ta, một việc khác không kém phần quan trọng là giúp cho người khác có một cái
chết tốt đẹp .
Khi mới sanh ra đời, chúng ta đều là
những hài nhi yếu đuối, nếu không có sự săn sóc tử tế mà chúng ta đã nhận được,
thì chúng ta sẽ không sống còn . Sắp chết cũng thế, không thể tự túc được, nên
ta phải giúp họ thoát khỏi những bất tiện và lo âu và cố hết sức để giúp họ có
một cái chết thanh thản.
Điều quan trọng nhất là tránh làm
những điều gì khiến cho tâm người sắp chết thêm rối loạn. Mục đích trước nhất
của chúng ta giúp người sắp chết là làm cho họ được thỏa máI, có nhiều cách làm
việc này.Với người đã quen tu tập, nếu khi họ sắp chết mà ta nhắc nhở chuyện tu
hành, tinh thần họ có thể thêm phấn chấn. Một lời trấn an đầy từ ái của ta có
thể gợi cho người sắp chết một thái độ
bình an thỏa mái. Sau khi chết họ thác sinh nơi tịnh xứ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét