Nghiệp là hành động dữ lành.
Duyên
sanh quả trổ tái sanh vui buồn
Ai
làm sanh chúng máu tuông,
Tái
sanh phải chịu chết non thường thường
Còn
ai sanh chúng mến thương.
Không
làm đổ máu mạng trường chẳng sai
Ai
không hại chúng bằng tay
Đời
sau khỏe mạnh ngày ngày an vui
Nếu
ai hại chúng bằng tay
Đời
sau bệnh tật ngày ngày ốm đau.
Ai
hay phẩn nộ gắt gao
Đời
sau xấu xí làm người vô duyên
Còn
ai ít giận ít phiền,
Tái
sanh làm kẻ hữu duyên mỹ miều
Ai
hay ganh tỵ người cao
Tái
sanh bất cứ kiếp nào thế cô
Ai
không ganh tỵ hồ đồ
Đời
sau sẽ đặng thế cao nhiều quyền,
Ai
không bố thí của tiền
Đời
sau tài sản thường thường ít oi
Nếu
ai bố thí của tiền,
Đời
sau tài sản trong ngoài thừa dư.
Ai
hay kiêu ngạo Tăng sư
Tái
sanh dòng giống bần cư thấp hèn
Nếu
ai khiêm tốn kính nhường
Đời
sau ắt đặng cao sang uy quyền
Ai
không truyền hỏi pháp duyên
Tái
sanh làm kẻ thụy miên ngu đần
Còn
ai tìm đến sa môn
Hỏi
rằng các pháp đặng khôn nhiều đời
Thế
Tôn giảng dạy đủ lời
Nghiệp
là tài sản là nơi trỏ về.
c
Y
d
NGHIỆP
: gồm có nghiệp lành và nghiệp dữ. Qua bài trên có các ý như sau 1/ Sát sanh :
Giết, đánh đập => tái sanh : chết non, bệnh tật
2/ Phẩn nộ : =>Tái sanh =>
làm người xấu xí :trái lại: người có duyên, đẹp đẽ
3/ Ganh tỵ : => Tái sanh=>
làm người thế cô : Trái lại: Người có quyền.
4/ Bố thí : => Tái sanh => Giàu có , Trái lại :
Nghèo thiếu, bần cùng.
5/ Kiêu ngạo tăng: => tái sanh
giòng họ thấp hèn.
6/ Khiêm tốn : => Tái sanh làm
người cao sang, uy quyền.
7/ Học hỏi Phật pháp: => làm
người thông minh. Trái lại làm người ngu đần.
Nghiệp duyên ở tại nơi mình
Sống sao phải đạo Phật trời mới chở
che
0 nhận xét:
Đăng nhận xét