Muốn học tập và thực hành phương pháp giải
thoát của Phật cần phải trải qua 4 giai đoạn là : Tín, Giải, Hành và Chứng. Tín
là Tín thọ, nếu đối với hết thảy sự vật mà chúng ta khởi ý niệm nghi ngờ, nhất
định sẽ không bỏ công tìm hiểu nghiên cứu. Phương pháp giải thoát của Phật vi
diệu sâu xa, nếu không có đầy đủ tín tâm, nghiên cứu sâu xa, thì hoàn toàn
không có khả năng lãnh hội nghĩa lý nhiệm mầu ấy. Đương nhiên cũng không được
lợi ích thiết thực, cho nên lịch trình học Phật bắt đầu phải sinh khởi từ tín
tâm.
Tiếp theo là Giải : Sau khi sinh khởi
tín tâm rồi, cần phải thấu hiểu nội dung của nó. Sau khi thật sự thấu hiểu nội
dung Phật pháp, tín tâm mới thật sự vững chắc và không một thế lực nào làm lay
chuyển. Trong kinh nói : “ y pháp bất y nhân ”, chân lý không phải là người,
không phải thần, hoặc thần tượng. Chúng ta phải tuyệt đối chọn con đường thông
qua sự suy xét của lý trí. Dùng trí để tìm cầu chân lý, khai mở trí tuệ, thì
bước đường học phật mới không bị thối tâm và trở ngại.
Sau khi khởi tín tâm và lý giải được
rõ ràng, tiếp theo là Hành. Hành nghĩa là thực hành, tự thân mình thực tập để
cảm nhận được điều mình tin và lý giải là đúng. Có nhiều người học cũng thừa
nhận sự uyên bác, cao siêu thâm diệu của Phật pháp, song thừa nhận chỉ là thừa
nhận chứ họ không tin theo. Lại có một số người nghiên cứu, song họ chỉ làm
công tác học thuật, nghiên cứu, nhận định mà thôi, chứ không thực hành, như vậy
có thể nói giải mà không hành. Những người này trong kinh gọi là “ muỗng múc
canh, cả đời không cảm nhận được mùi vị của canh ” hay “ nhân viên ngân hàng, suốt ngày đếm
tiền, nhưng khi chiều về không đem theo được đồng nào về nhà ”.
Người học Phật và thực hành phương
pháp giải thoát của Phật đà, sau khi liễu triệt giáo pháp, cần phải ra sức thực
hành. Dựa vào pháp tu hành, chánh niệm từng lời nói, việc làm và ý nghĩ, làm
cho hành vi ngay thẳng, diệt trừ vọng niệm trong tâm, như thế mới có thể minh
tâm kiến tánh, chuyển mê thành ngộ, đạt được lợi ích của việc học Phật.
Giai đoạn cuối cùng của việc học Phật
là chứng đắc được sự bình an tự tại ở ngay trong cuộc sống hằng ngày này. Đối
với một sự việc nào đó, nếu có đầy đủ tín tâm, hiểu giải rõ ràng và thực hành
một cách nghiêm cẩn, thì sẽ được thành quả như đã mong đợi. Vấn đề học Phật
cũng như thế, hành giả học tập và thực hành phương pháp giải thoát của Phật đà,
nếu tín tâm kiên định, thấu triệt nghĩa lý, thực tập tinh cần không thối
chuyển, nhất định sẽ có được sở đắc nào đó, đây gọi là chứng. Còn về cảnh tướng
của sự chứng đắc như thế nào, thì giống như người uống nước tự biết nóng lạnh,
không thể diển tả bằng lời được, không thể làm cho người chưa chứng mà hiểu
nổi, chỉ có người tự chứng đắc mới lãnh hội như thế nào.
Hành tức thực hành, gọi là tu trì.
Bước đầu của người học Phật là vào nhà phật pháp phải trải qua ngưỡng cửa Tam
quy và nhận lãnh 5 nguyên tắc đạo lý.
Tam quy và 5 nguyên tắc đạo lý là hành trang đưa hành giả đi đến chổ an vui
hạnh phúc của thân phận kiếp người./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét