Ngày
xưa có hai vợ chồng nọ sống trong một ngôi làng xa xôi hẻo lánh. Hai người cực
khổ làm ăn, dành dụm tài sản rất nhiều, nhưng tuổi đã lớn mà hiếm con. Họ đi cầu cúng mọi nơi, xin Phật
trời ban cho đứa con, mà mãi vẫn không được như nguyện. Hai vợ chồng già tha
thiết muốn biết rõ nguyên nhân vì sao mình hiếm muộn, nhưng không biết hỏi ai,
vì trong làng không có người đức hạnh. Một ngày kia có một vị xuất gia đi du
phương ghé ngang qua ngôi làng chổ hai vợ chồng ở. Hai vợ chồng vừa trông thấy
mừng rỡ, mời vị ấy về nhà thiết cơm cúng dường. Thọ cơm xong, hai vợ chồng
trịnh trọng cung thỉnh vị thầy ấy thuyết pháp cho nghe, khai thị về nguyên nhân
không có con nối dõi. Vị sư này vì mới xuất gia, chưa học được những gì, chưa
biết thuyết pháp, nên rất bối rối không biết nói như thế nào đây mới phải ! Hai
vợ chồng thành tâm thành ý quỳ trước ghế, phủ phục sát đất không ngước đầu lên.
Vì sư thấy vậy ruột nóng như thiêu, nghỉ rằng mình là người xuất gia không lẻ
lại bảo không hiểu Phật pháp, không biết nói pháp hay sao ? Lúc ây vị thầy mới
cảm thấy làm người xuất gia quả thật rất khó, bất giác buột miệng thốt lên “
quả thật là khó ”.
Hai
vợ chồng quỳ dưới đất nghe câu ấy, thấy nói đúng tâm trạng của vợ chồng mình
quá. Họ cảm thấy câu khai thị này thật là danh ngôn chí lý, cả hai người cầu
xin chút con mà làm cách nào cũng cầu không được, quả thật là khó ! Hai người
vô cùng cảm động vội dập đầu lễ bái không ngừng !
Ngồi
ở trên thấy vợ chồng đó chí thành như thế, vị này thêm bối rối, tiến thoái
lưỡng nan, thấp thõm như ngồi trên bàn chông, mồ hôi ướt đẩm cả người, buột
miệng than rằng : Quả thật là khổ !
Câu
này vừa thốt ra, cả hai vợ chồng như nghe được tiếng chuông cảnh tỉnh, thấy rõ
chân lý. Mình cao tuổi như thế này mà ngay một đứa con cũng không có, quả thật
là khổ ! Cuộc đời quả thật là khổ. Hai vợ chồng xuvs động sâu xa vừa quỳ vừa
khóc nước mắt đầm đìa. Vị sư thấy vậy không biết tinh sao bây giờ ? 36 kế, rút
lui là thượng sách !
Hai
vợ chồng khóc hồi lâu, lại lắng tai nghe chờ khai thị tiếp, nhưng không thấy
nói gì cả, vội ngước lên nhìn thì vị sư ấy đã đi mất tự bao giờ ? Hai vợ chồng cho rằng đây chính là Phật, Bồ
Tát thị hiện, chỉ cho họ biết cuộc đời là khổ đau, từ đó họ trở nên người Phật
tử thuần thành, tin sâu Phật pháp, tinh tấn tu học, cuối cùng được giải thoát
phiền não./.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét