Đôi Lời Về Mẹ
Dẫu biết rằng
cuộc đời như giấc mộng Nam Kha, ai cũng phải một lần ra đi vĩnh viễn,
nhưng với tình mẫu tử thiêng liêng, giòng máu của mẹ lưu đọng trong thân thể
của mỗi đứa con, làm sao các con quên được.
Hôm nay nhân ngày tuần chung thất để tỏ tấm lòng
hiêú kính, các đứa con tề tựu về đây làm lễ kỳ siêu hồi hướng cho mẹ nhẹ gót
siêu sanh tịnh độ.
Những đứa con của mẹ làm sao quên được hình ảnh của
người mẹ thân thương.
“Cánh cò cõng nắng cõng
mưa
Mẹ con cõng cả sớm trưa
cuộc đời”
Mẹ bước vào đời với tuổi đôi mươi, lấy chồng rồi
sinh con, 9 lần sinh nở là 9 lần ruột đau. Khi con biết đòi ăn , mẹ là người
mớm cho con muỗng cháo, khi con đòi ngủ mẹ là người thức hát ru con, dòng sữa
mẹ nuôi lớn con từng ngày, từng tháng
,từng năm, chúng con lớn lên trong vòng tay của mẹ. Đâu biết rằng mẹ phải một
nắng hai sương, nơi đường xa phố vắng, nơi đồng cạn đến đồng sâu, vất vả sớm
trưa mà không hề than vãn, miễn sao mong cho các con mạnh khỏe nên người, các
đứa con của mẹ bây giờ đã trọn bề gia thất.
Vẫn biết rằng tình mẫu tử thiêng liêng, mỗi lần một
đứa đi xa là một lần mẹ để lòng trông ngóng . Mỗi lần về thăm mẹ, tự
tay mẹ nấu chén cháo miếng cơm, ôi ăn thấy sao mà ngon thế, tấm lòng của mẹ là
vậy đó. Chúng con vẫn biết thương mẹ, nhưng chẳng biết đáp đền làm sao. Cuộc
đời của mẹ 80 năm là một chuổi ngày dài đầy lo âu và trông đợi, nào chồng nào
con. Mẹ vẫn canh cánh bên lòng một điều mong sao cho các đứa con đều mạnh khoẻ
bình an vô sự làm ăn phát đạt. Mấy
đứa con lớn lên, mỗi đứa một nơi tìm kế
sinh nhai, mẹ một mình ở nhà sớm hôm quạnh quẻ trông chờ từng đứa.
Thật
là : Mẹ già tóc bạc bao lòng khóc
Đã bao lần khóc chuyện cháu con
Dẫu
biết rằng vô thường là lẽ thật, nhưng dòng máu của mẹ đang chảy trong thân thể
chúng con, chúng con làm sao quên được. Hôm nay nhân ngày chung thất trai tuần
của mẹ, chúng con mạo muội bộc bạch đôi lời tỏ lòng với mẹ, mong mẹ về đây với
chúng con, chứng gíam lòng chúng con mà nhận lãnh trai diên. Ngưỡng mong chư tôn đức, chư đạo hữu
chùa . . .
Đồng âm dị
khẩu nhất cú nhất kệ hộ niệm cho mẹ chúng con được nhẹ gót tiêu diêu nơi miền
CựcLạc. Nam
mô A Di Đà Phật.
ÂN CƯU MANG
Thân trọng như non
Thái
Động tỉnh tợ phong
tai
Áo the đành xốc
xếch
Gương sáng biếng
trang đài
êYê
ÂN NHƯỜNG KHÔ MẸ NẰM ƯỚT
Tự mình nằm chổ ướt
Chổ ráo để cho con
Hai vú phòng đói
khát
Hai tay ủ gió sương
Thâu đêm nằm chẳng
ngủ
Nâng niu tựa ngọc
vàng
Những mong con vui
vẻ
Lòng mẹ mới được
yên
êYê
ÂN ĐI XA MẸ THƯƠNG NHỚ
Đi xa lòng mẹ
thương nhớ
Từ hết lòng khôn
nhẫn
Sinh ly dạ đáng
thương
Con đi đường xa
cách
Lòng mẹ chốn tha
phương
Mẹ cho con trọn cả
thân người
MẸ VÔ CÙNG
Mẹ là biển thẳm bao
la
Mẹ là dòng suối mẹ
là gương trong
Mẹ là nghĩa cử vô
cùng,
Mẹ là một khối tình
chung đời đời
Mẹ là đất mẹ là
trời,
Mẹ là hơi thở không
rời thân con
Sông dẫu cạn núi
dẫu mòn
Mẹ thương từ thuở
con còn trong nôi
Khi chưa biết đứng
biết ngồi
Bao cơn đói lạnh
trở trời mẹ lo
Thịt xương này của
mẹ cho,
Mẹ thương không hạn
bến bờ mẹ ơi !
|
Cho con cuộc sống
nụ cười đầu tiên
Không còn gì để dành
riêng,
Mẹ là nắng ấm dịu
hiền bao dung
Mẹ ơi nói mấy cho
cùng
Giữa con với mẹ thơ
chung một tờ
Thầm nghe tiếng
vọng ầu ơ
Kiếp tằm dẫu hết
dây tơ còn vàng.
êYê
Thuở lên ba con tập
đi tập đứng
Mẹ dìu con chập
chửng bước trên giường
Gối tay bèo dựng
kín một chân tường
Sợ con té trầy da
non gót nỏn,
Con dợm bước đi mẹ
cười mơn trớn
Giỏi đi cưng bước
nửa đi cưng,
Bước thứ hai từng
bước nhỏ ngập ngừng,
Sợ con té vịn chừng
con trẻ,
Bước ba bước mẹ
cười như nứt nẻ,
Con cũng cười rồi
quỵ té trên giường,
Thành gối ôm sụp đỗ
trên giường,
Mẹ hoảng hồn ôm con
rồi ve vuốt.
DÃ TRÀNG XE CÁT
Vo vo cát trắng ,
trắng tròn vo
Xe cát làm chi mãi
diển trò,
Thân phận dã tràng
sao luống bận
Năm năm tháng tháng
nhọc nhằn vo
Năm năm tháng tháng
nhọc nhằn vo
Phô diển công năng
chỉ một trò
Cát trắng vo tròn
hườn cát trắng
Ngày ngày sao cứ
mãi lo vo,
Ngày ngày sao cứ
mãi lo vo,
Chẳng biến công phu
chẳng đổi trò
Giác tỉnh nhìn qua
cơn giả mộng
Nhọc chi kiếp kiếp
mãi lo vo.
Nh×n tæ quèc ®Ñp thiªn thu.
|
MẸ
Con không đợi ngày
kia khi mẹ mất
Mới giật mình khóc
lóc,
Những dòng sông
trôi đi,
Có trở lại bao giờ,
Con hoảng hốt trước
thời gian khắt nghiệt,
Chạy điên cuồng qua
tuổi mẹ già nua,
Mỗi ngày qua đi,
mỗi giờ đi qua,
Con bổng thấy ngẩn
ngơ,
Ai níu nổi thời
gian, ai níu nổi ?
Con mỗi ngày một
lớn lên,
Mẹ mỗi ngày thêm
già cổi,
Cuộc hành trình
thầm lặng phía hoàng hôn
Con không đợi đến
ngày kia
Có người cài lên áo
cho con một bông hồng,
Mới thoảng thốt
nhận ra mình mất mẹ
Mỗi ngày đi qua
đang cài giùm con một cái bông hồng
Hoa thì đẹp cớ sao
lòng hoảng sợ.
ĐÔI MẮT CỦA MẸ CHO CON
Mẹ cho con đôi mắt
sáng ngời,
Để nhìn đời và để
làm duyên,
Đời cho em đôi mắt
màu đen
Để thương để nhớ để
ghen để hờn,
Đôi mắt em là cửa
sổ tâm hồn
Là bài thơ hay nhất
là lời ca không viết
Là tuyệt tác của
thiên nhiên
Mẹ cho em đôi mắt
tuyệt vời,
Giữa dòng đời nhìn
rõ đục trong
Nhìn non cao gọi
bóng biển đông
Sáng như tia nắng
rọi trong sương mù
Đôi mắt em để nhìn
rõ quân thù
Nhìn tình bạn tươi
thắm,
Nhìn người thương
thân thiết
|
êYê
KIẾN BÒ MIỆNG CHÉN
Miệng chén bò quanh
kiến khó phân thân
Tiếc đâu chân mõi
mãi ân cần
Tưởng rằng lui tới
nên công nghiệp
Nào biết lại qua
luống nhọc thân
Để lại miệng đời
câu nhắc khéo
Còn ghi người thế
chuyện cười rân !
Đây
gương ngôn ngữ xưa hàm ẩn
Nhắn khách nhàn du
thử lượng cân.
êYê
CÔNG CHA
Cha
tôi tuy đã già rồi
Vẫn
còn cặm cuội để nuôi cả nhà
Canh
năm vừa dứt tiếng gà
Cha
tôi lại vác cuốc ra ngoài đồng
Công
cha bằng biển cha ơi !
Nghĩa
mẹ như nước trong nguồn chảy ra .
BA LÀ GÌ ?
Người ta ví Mẹ là
thân cò lặn lội
Ba là gì, con nghĩ
mãi chưa thông
Ba ơi ba ! tận sâu
thẳm đáy lòng
Con kiêu hảnh Ba là
một nhà vĩ đại
Ba nào phải nhà
thiên tài thông thái
Nông dân thôi,
nhưng sỏi đá cũng thành cơm,
Gắn bó quê hương,vui
với ruộng vườn
Thầm ước mong con “công
thành danh đạt ”
Mùa Vu Lan về chợt
nghe lòng se thắt
Phận làm con chữ
hiếu trả chưa xong
Ngày tháng trôi qua
ba tóc bạc lưng còng
Con sợ lắm Ba ơi có
một ngày sẽ đến !
|
Bích Vân
Đức Phật có danh hiệu là người chinh
phục, là người chiến thắng. Chinh phục điều lành chiến thắng điều ác.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét