TỲ KHEO PHÁ GIỚI KHÔNG PHẢI PHÁ HOẠI TẤT CẢ GIỚI THIỆN, LỰC CỦA GIỚI VẪN
CÒN TỒN TẠI
Đối với vị Tỳ kheo giữ giới
thanh tịnh đương nhiên không dùng phi pháp của thế tục tra tấn hành hình; còn đối
với những vị phá giới hoặc không thọ giới, vì sao cũng không được dùng đúng
pháp hoặc phi pháp của thế tục tra tấn hành hình họ? Điều này trong kinh có một ý nghĩa đặc biệc.
Như kinh Thập Luân quyển 3 ghi: “Tỳ kheo ác hạnh phá giới, tuy ở trong Pháp và
Giới luật của Ta được gọi là thây chết, nhưng lực giới đức của một người xuất
gia vẫn còn sót lại”. Lại nói: “Người xuất gia tuy phá giới hạnh, nhưng chúng hữu
tình do nhìn thấy hình tướng này mà phát sinh mười loại tư duy thù thắng, sẽ
tích tụ được vô lượng báu công đức. Mười niệm thù thắng gồm: Niệm Phật, niệm
Pháp, niệm Tăng, niệm Giới, niệm Thí, niệm Nhẫn, niệm xuất gia, niệm viễn ly,
niệm trí tuệ, niệm các thiện căn xuất ly đã trồng trong đời quá khứ”. Căn cứ ý
nghĩa của kinh, những Tỳ kheo phá giới được ví như thây chết không thể hiện
thân tu tập chứng quả), biển lớn Phật pháp không thể dung chứa họ, do vậy cần
phải trục xuất khỏi Tăng đoàn. Nhưng những Tỳ kheo ác hạnh phá giới này, trong
quá khứ đã từng ở trong Tăng đoàn xuất gia thọ giới, tuy hiện tại phá giới
nhưng lực của giới đức vẫn còn sót lại. Nói cách khác, Tỳ kheo phá giới không
phải phá tất cả thiện giới, mà một số công đức vẫn còn tồn tại! Ví như chiếc hộp
đã lâu năm đựng hương liệu, sau khi lấy hết hương liệu ra khỏi hộp, mùi hương vẫn
còn lưu lại trong hộp. Người phá giới do vì đã từng thọ giới cho nên vẫn còn một
số công đức, vẫn còn có thể khiến cho người khác nhìn thấy họ mà phát sinh mười
loại tư duy thù thắng, làm tăng trưởng phước đức.
Hoặc có người chỉ gặp được một
người xuất gia rất tầm thường, tức là vị phá giới hoặc không thọ giới, ban đầu
dù ấn tượng không tốt đẹp lắm nhưng cũng khiến người đó sinh khởi những ý niệm
tốt, biết có Phật, có Pháp và Tăng, từ đó gieo hạt giống tu học Phật ở hiện tại.
Do đó, tượng Phật trong một ngôi chùa bị phá huỷ, kinh Phật chất trong kho sách
cổ, những người xuất gia phá giới, đều có thể dẫn khởi chúng sinh tín tâm đối với
Tam bảo. Như vậy, Tỳ kheo phá giới hay không thọ giới đều có thể khiến chúng sanh
phát sanh công đức, tăng trưởng sự tư duy thù thắng. Như sự niệm tưởng công đức
Tam bảo bất khả tư nghì, niệm tưởng công đức của Giới, của bố thí và nhẫn nhục
sinh khởi ý niệm xuất gia, viễn ly phiền não, ý muốn cầu trí tuệ. Đó là thiện
căn họ đã tạo trong quá khứ. Vì vậy, đứng trên lập trường của người xuất gia mà
nói, Tỳ kheo ác hạnh phá giới phải bị trục xuất khỏi Tăng đoàn, nhưng đứng trên
phương diện tại gia mà nói, họ vẫn còn có thể khiến người khác tăng trưởng công
đức, có thể tạo phước điền cho chúng sanh. Nói tóm lại, Tỳ kheo có khả năng trì
giới tất nhiên là mẫu người lý tưởng, xứng đáng được tôn kính; Còn tỳ kheo phá
giới, giả sử biết rõ họ như thế, người cư sĩ tại gia cũng không nên dùng các
cách phi pháp mạ nhục hoặc bắt giam họ, bởi vì làm như vậy sẽ phạm tội nặng với
Tăng đoàn.
Vị Tỳ kheo ác hạnh phá giới,
dù xấu ác, họ vẫn còn hình tướng người xuất gia. Khi chưa bị trục xuất ra khỏi
Tăng đoàn, hoặc trước khi chưa mất tư cách người xuất gia, người ấy có thể
không được mọi người tán than, không được cúng dường hay không được hộ trì.
Nhưng tuyệt đối không nên ở trước mặt hay sau lưng dùng bất kỳ thủ đoạn nào để
đối phó nhục mạ người ấy. Nếu không, sẽ làm những việc ảnh hưởng không tốt cho
Phật pháp, vô hình trung phạm tội nặng phá hoại Phật pháp./.
(Trích từ: Phước Huệ tuỳ thân- HT Ấn
Thuận)
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét