THỜI GIAN CÔNG BẰNG
Thời gian vốn dĩ công bằng
Và ai cũng chỉ có chăng một đời
Hồng trần như một cuộc chơi
Có thua, có thắng, đầy vơi vui buồn.
Có người may mắn sẻ suôn
Có người sóng gió luôn luôn bên mình
Có người khỏe mạnh, đẹp xinh
Có người tật bệnh, bẩm sinh thiệt thòi.
Thời gian không thể ngừng trôi
Nhìn đi, ngoảnh lại một đời cũng xong
Thời gian như nước giữa dòng
Chảy đi để lại đục - trong đời mình.
Thời gian không dạng, không hình
Không mùi, không vị để mình thấy đâu
Thời gian như nước qua cầu
Chảy rồi thì chẳng có đâu quay về.
Thời gian như thể cơn mê
Giấc mơ sau - trước không hề giống nhau
Thời gian không sắc, không màu
Công bằng với cả nghèo - giàu, dưới - trên.
Những chuyện đáng nhớ, muốn quên
Nhân sinh một kiếp ai bên cạnh mình?
Đời người một kiếp nhục - vinh
Trăm năm cõi tạm cho mình náu nương.
Nhân sinh vốn dĩ vô thường
Đi qua rồi mới tỏ tường dở - hay
Thời gian không thể mượn, vay
Chẳng ai san sẻ một ngày cho ta.
Hôm nay ta mất hôm qua
Thế nên một khắc cũng là trọng trân
Thời gian cứ mãi xoay vần
Và ta cũng sống một lần là xong.
Sống sao không hổ với lòng
Kiếp người ai đã dám mong vẹn toàn
Quy luật "hoa nở sẽ tàn "
Tre già măng mọc THỜI GIAN CÔNG BẰNG.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét