THỰC HÀNH HẠNH BỒ TÁT HẠNH
LẤY TINH THẦN TỪ BI LÀM GỐC
Bố
tát siêu việt phàm phu và cũng siêu việt Nhị thừa. Phàm phu có tâm và hành vi
dính mắc thế gian, đây là việc bình thường của thế gian, như nước từ trên cao
chảy xuống nơi thấp là quy luật tự nhiên, không cần học ai cũng biết. Còn hàng
Nhị thừa tu tập vượt thoát sanh tử, lại quá thiên về sự yểm ly ngũ dục thế
gian, nghiêng lệch về một bên, cũng là chuyện không quá khó. Duy chỉ việc làm
không đắm trước thế gian cũng không xa lìa thế gian của Bồ tát mới khó nhất
trong các việc khó!.
Quả
thật là như thế, tâm và hành vi của phàm phu hình như đều là vậy. Trong chúng hội
của Phật Thích Ca, có Hiền Thánh Tiểu thừa, có việc làm không dễ, cũng có việc
làm không quá khó. Bồ tát, chỉ có Bồ tát Thích Ca và Bồ tát Di Lặc, đây là sự
thật lịch sử của nhân loại. Có thể thấy thực hành tâm nguyện của Bồ tát thật sự
không dễ dàng, giống như đoá hoa sen
xanh ở trong hầm lửa.
Trong
kinh điển Đại thừa nói: Có vô lượng vô biên Bồ tát ở trong mười phương, mười
phương làm như vậy, nhưng ở cõi này không thường gặp Bồ tát. Cho đến hoá thân của
Bồ tát đại địa có thể nhiều nơi có, nhưng cõi nhân gian không thể nhận biết được
sự kiện đó. Từ vị trí phàm phu còn bị trói buộc ở cõi này mà luận bàn việc làm
Bồ tát, giống như căn cứ vào sự tưởng tượng và chuyện thần bí mà bàn luận, khi ấy,
việc đúng với sự thật thì không được nhiều. Lại như trong kinh dạy: “Vô lượng vô biên chúng sanh phát tâm bồ đề,
một hay hai vị đạt được bất thối là điều hy hữu”. Do đó kết luận: “Như ba trường hợp là hoa xoài, trứng cá, và
người sơ phát tâm Bồ tát, số lượng khoảng đầu và khoảng giữa rất nhiều, nhưng đến
kết quả lại chẳng được bao nhiêu”. Đây không mang tính giáo quyền, mà là sự
thật.
Việc
xuất thế là việc làm của đại trượng phu, mà Bồ tát là đại trượng phu trong hàng
đại trượng phu! Nếu một vị phát tâm tu tập thành tựu được quả vị bất thối chuyển,
đối với việc làm lợi ích cho chúng sinh, thật là không thể tính kể hết, giống
như giá trị của viên châu báu ma ni vượt trội so với tất cả vật ở cõi Diêm phù
đề.
Chúng
ta phải nhận thức rõ ràng rằng tên gọi Bồ tát phù hợp với sự thực hành của họ,
thì Bồ tát mới là người vĩ đại! Điểm vĩ
đại nhất là họ không nghĩ cho riêng mình, xem mọi việc lợi ích cho người là việc
lợi cho mình. Điều vĩ đại này, chúng ta nên học tập. Sự hoằng dương pháp Đại thừa,
kính ngưỡng sự viên mãn của Đức Phật và sự nghiệp lớn lao thuộc đại hạnh của Bồ
tát, tuy phải trải qua nhiều kiếp tu tập, hoặc giữa chừng tạm thời dừng lại
không tiến hành, nhưng một khi tai nghe đến thì vạn kiếp cũng không mất, từ
nhân duyên đi đến và cuối cùng cũng từ đó mà thành Phật. Số lượng Bồ tát thành
tựu sự bất thoái tuy không nhiều lắm, nhưng có một vị đại trượng phu đầu đội trời
chân đạp đất, tự họ có thể đầu đội trời chân đạp đất, tự họ có thể chân thật
phát tâm bồ đề. Tín nguyện, từ bi và sự liễu ngộ tánh Không, là những điều kiện
thật tốt đẹp cho Bồ tát ở trong biển sanh tử rèn luyện thân tâm, từ đầu đến cuối
không ngừng làm lợi cho mình và lợi cho người.
Một số
người tuỳ hỷ, ngưỡng mộ, học tập việc làm của Bồ tát, đó đều trồng xuống hạt giống
bồ đề, đều là người hiền triết, bậc thượng sĩ (Bồ tát) ở trong đời. Phàm phu mà
có tâm rộng lớn, tích cực làm lợi cho người, vì pháp vì người, cho dù họ là “Bồ
tát bại hoại” (Bồ tát làm hư mất chủng tánh Phật), cũng mạnh mẽ hơn nhiều so với
người chỉ chuyên vì mình!
Người
có hạnh Bồ tát lấy từ bi làm gốc. Người mà tâm từ bi còn hạn hẹp thì mong cầu
hướng đến Phật thừa, quả thật là người quân tử trong nhân gian, đây gọi là Bồ
tát tu thập thiện. Người mà tâm từ bi rộng lớn sâu xa thì luôn nghĩ đến lợi ích
cho đời, đó có chí khí Đại thừa làm lợi ích cho nhân gian.
Bồ
tát từ ngoại phàm, nội phàm, rồi dần dần chứng giai vị Hiền Thánh, chưa được lợi
ích cho mình là giải thoát, nhưng có khả năng vì tất cả chúng sanh mà tu học,
vì tất cả chúng sanh mà kham nhẫn đau khổ hy sinh. Sự tu học dần dần thâm sâu,
từ chánh hạnh của nhân gian mà bước dần lên Phật thừa, đây chính là chánh hạnh
trung đạo của Bồ tát. Nếu ai thật sự mang
tâm huyết của Bồ tát, có phong cách của Bồ tát, hiểu được tinh thần chân
thật lợi ích cho người của Bồ tát, thì làm gì gấp rút mong cầu lợi ích cho mình
như thế?
Tinh
thần chân chính làm lợi cho người của Phật giáo bị trói buộc, bị hiểu lầm, bị
xuyên tạc; chúng ta phải từ cái gốc để chỉnh sửa các vấn đề này! Phải từ nhận định
về pháp tu Bồ tát mà nỗ lực chỉnh sửa! Như vậy mới khế hợp với hoài bão của Đức
Phật và báo đáp ân đức của chúng sanh. Và chỉ có như thế, mới trả lời được sự
nghi vấn của mọi người./.
(Trích: Phước huệ tuỳ thân- HT Ấn Thuận)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét