NGƯỜI XUÂT GIA LÀ NHÀ GIÁO DỤC
CÓ Ý NGHĨA
Có người phản đối Phật giáo,
cho rằng người xuất gia là thành phần ăn không ngồi rồi, không làm việc gì cả,
chỉ sống dựa dẫm vào xã hội, làm hao tốn
cho xã hội, hầu như không có làm chút lợi ích gì cả.
Họ không biết rằng công việc
của con người không nhất định là mua bán, hay cày cấy làm nông, ngay cả công việc
giáo dục, làm ký giả cho đến những nghề nghiệp tự do khác cũng có thể cho là
hao tốn chăng? Là không làm chăng? Người
xuất gia không phải không làm việc gì, cuộc sống của họ đơn giản thanh bần nhưng
cần phải dũng mãnh tinh cần tu tập. Những việc họ làm, ngoài lợi ích riêng cho
mình, còn hướng dẫn mọi người hướng thiện và hướng thượng, chú trọng vun bồi đức
hạnh và tu tập cho mình và cho mọi người. Khiến cho nhân cách của tín chúng mỗi
ngày được nâng cao, có thể tu tập giải thoát sinh tử, khiến cho mọi người trên
thế gian này đều được lợi ích. Như thế, không thể nói họ là những người sống
bám không làm gì, không có lợi ích.
Có thể nói người xuất gia là
bậc thầy tôn quý nhất, có thể nói là nhà giáo dục rất ý nghĩa và cao quý. Vì thế,
chỉ người không hiểu biết Phật pháp mới nói người xuất gia sống nhàn hạ, hoặc
người xuất gia sống dựa dẫm làm hao tốn cho xã hội, nói như thế đều không đúng.
Người xuất gia chân chính không như thế, không có thời gian rảnh rỗi mà rất bận
rộn, không hao phí mà có thể đền ân đáp nghĩa cho tín thí và xã hội nữa./.
(Trích từ: Phước Huệ tuỳ thân- HT Ấn Thuận, 03/10/ 2024)
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét