Ý NGHĨA VỀ GIỚI
Giới
tiếng Phạn là Sila, dịch âm là Thi la, là những điều răn cấm do Đức Phật chế ra
khiến cho các đệ tử xuất gia và tại gia giữ gìn để ngăn ngừa tội lỗi.
Giới
được dịch là thanh lương, nghĩa là tươi mát. Nó còn có nghĩa là phẩm chất tốt đẹp
của con người, là sự phòng hộ các căn.
Luật
dịch nghĩa của thuật ngữ Pali “ Vinaya” với ý nghĩa nguyên tắc hay quy luật, đặc
biệt nhằm chỉ đến những điều lệ được Đức Phật quy định các trách nhiệm và bổn
phận trong cách hành xử của Tỳ kheo và Tỳ kheo Ny.
Luật
học đại cương , Luật có ba tên :
1/Tỳ
nại da : dịch điều phục.
2/
Ba la đề mộc xoa : dịch là biệt giải thoát.
3/
Thi la : dịch là giới
Luật,
điều phục hay giới, tên tuy khác nhau nhưng cùng một thể, vì thế có tên ghép
chung là giới luật. Thông thường sẽ dùng
danh từ giới khi đề cập đến hành động cá nhân, và luật nhằm chỉ đến những hoạt
động của Tăng đoàn .
Vì
vậy, giới luật cũng đồng nghĩa với nếp sống đạo đức, nếp sống hướng thượng, là
nền tảng muôn pháp lành. Cho nên tuân giữ giới luật được xem là đức hạnh hàng đầu
của người xuất gia, thềm thang để đưa đến thành tựu thiền định và trí tuệ.
Giới
luật và sự tự do : Đức Thế Tôn chế giới
nhằm đem lại cho chúng đệ tử một đời sống phạm hạnh và thanh tịnh, để vững chãi
trên con đường thoát ly sanh tử, đồng thời tạo nên uy tín của Tăng đoàn, chứ giới
luật của Phật chế không phải là sự mặc khải, vô căn cứ . Một người sống có đức hạnh lấy giới luật làm
nền tảng sẽ không bao giờ thấy giới luật là sự ràng buộc. Ngược lại nhờ có giới
luật họ cảm thấy an ổn, tự do. Ví như sinh hoạt trong vùng đất có biên địa được
phòng vệ vững chắc, ta sẽ không sợ giặc cướp đến xâm hại, và đó ta được thỏa
mái, an ổn.
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét