TÂM VÔ TRỤ
Ngài
Tu Bồ Đề thỉnh cầu Phật lý giải người phát tâm Vô thượng Bồ đề làm thế nào an
trụ tâm và làm sao hàng phục cái tâm ấy ?
Đức
Thế Tôn chỉ dạy phương pháp an trụ tâm ấy là : “ Bất ưng trụ sắc sinh tâm, bất
ưng trụ thanh, hương, vị, xúc, pháp sanh
tâm”. Nghĩa là, hành giả phát tâm
Vô thượng Bồ đề không nên trụ nơi
sắc mà sanh tâm, không nên trụ nơi thanh, hương, vị, xúc, pháp mà sanh tâm. Tâm
vô trụ ấy là tâm vô thượng Bồ đề.
Bất
cứ hành giả nào khi tiếp cận với sáu trần
mà còn hệ lụy bởi tâm tham ái và chấp thủ thì chưa an trụ và hàng phục tâm. Thực
tế một tâm không trụ chỗ nào hết là cái tâm chân thật, tâm thanh tịnh. Khi hành
giả tiếp cận các pháp trần thì khởi niệm giác tỉnh vô ngã tướng ngay giữa lòng
đời, cũng chính tại chỗ này mà Lục Tổ Huệ Năng thốt lên “ Đâu ngờ tự tánh vốn thanh tịnh, đâu ngờ tự tánh vốn không sanh diệt, đâu ngờ
tự tánh vốn tự đầy đủ, đâu ngờ tự tánh vốn không lay động, đâu ngờ tự tánh có
thể sanh muôn pháp”. Ý tứ câu này là tâm mình xưa nay vốn thanh tịnh, nhưng do
sáu căn bị lôi cuốn theo sáu trần nên chúng bị hệ lụy giữa cơn lốc cuộc đời.
Như vậy, để thăng chứng hành giả cần phải nuôi dưỡng cái tâm an trụ bằng công
phu phát triển giới, định, tuệ. Điểm này phù hợp với kinh Nikaya mà Đức Phật đa
tuyên thuyết qua tinh thần Tứ Niệm xứ : “ Chú tâm, tinh cần, chánh niệm, tỉnh
giác, không trú trước vào bất cứ điều gì ở đời ”
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét