ĐƯỜNG ĐỜI CHẬP HẸP NGƯỜI CHEN LẤN
LỐI ĐẠO THÊNH THANG HIẾM KẺ TÌM
Nguyễn Khuyến
là một nhà thơ lớn đồng thời là một nhà giáo mẫu mực ,tính ông độ lượng nhưng rất
nghiêm khắc, ngay cả con cái. Chuyên kể rằng lần nọ con trai của cụ là Nguyễn
Hoan, đỗ Phó bản làm quan Tri phủ tiểu, về làng Vĩnh Trụ thăm bố vợ là tổng đốc
Vũ Văn Bảo, vốn tánh tình hách dịch. Phủ tiểu đến đầu làng, thấy cờ trống im lặng,
không ai ra đón rước, bèn nổi giận cho gọi lý trưởng ra hạch tội “ thất lễ với
quan lớn” và đánh cho mấy roi. Chuyện ấy đến tai Tam nguyên rất buồn phiền vì đứa
con hống hách, cậy quyền ỷ thế. Ít lâu sau, nhân đi công cán, phủ tiểu ghé về
thăm quê, Tam nguyên khăn gói trịnh trọng cùng với hương lý ra tận đầu làng đón
rước.
Trên võng kiệu
nghênh ngang oai vệ phủ tiểu rất lấy làm đắc ý. Bổng cụ Tam nguyên rẽ đám đông bước
ra trước kiệu, chấp tay cung kính “ Bẫm lạy quan lớn ạ ! ” Chợt thấy cha già, Phủ tiểu rụng rời tay
chân, hốt hoảng xuống kiệu, sụp lạy van xin cha tha cho con tội lớn, cụ Tam
nguyên vẫn bình thản chấp tay thong thả nói : “ được biết quan lớn về làng, tôi
tuổi già sức yếu, cũng xin ra đây cùng dân làng đón rước Ngài- Nếu không e quan
lớn lại nổi giận lôi đình mà đánh đau như đánh thầy lý Vĩnh Trụ thì chịu sao nổi”.
Hôm ấy, Phủ tiểu được cha dạy cho một bài học nhớ đời, chắc hẳn trong quan niệm
của nhà giáo Nguyễn Khuyến con người có học thức mà thiếu đạo đức sẽ là tại họa
khôn lường cho bản thân và xã hội.
{]{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét