THUYẾT
TƯƠNG ĐỐI GIỮA KHÔNG GIAN – THỜI GIAN
VÀ
PHẬT PHÁP
Einstein nói: “Thời gian và không gian không tách rời nhau, chúng
chỉ là hai mặt của cùng một tấm vải – uốn cong theo vật chất và năng lượng.”
Phật nói: “Vạn pháp duyên sinh. Cái này có thì cái kia có, cái này
không thì cái kia không.”
Einstein nói: bằng công thức; Phật nói bằng trí tuệ thiền định. Nhưng cả
hai đều thấy cùng một điều: Không gian – thời gian – vật chất – tâm thức, tất cả
chỉ là những hiện tượng tương đối, nương nhau mà hiện hữu.
1️. Không gian không có tự tánh. Theo
vật lý, “không gian” không phải là khoảng trống rỗng, mà là trường năng lượng
dao động. Theo Phật giáo, “không gian”
cũng không có tự tánh, vì nó nương vào vật mà hiện. Nếu không có vật, không có
giới hạn, thì ý niệm “không gian” cũng không tồn tại.
Không gian chỉ là sự quy ước của nhận thức, giống như mặt nước chỉ
hiện sóng khi có gió thổi qua.
2️.
Thời gian chỉ là dòng tâm thức đang trôi.
Einstein cho rằng thời gian không tuyệt đối — người đứng yên và
người di chuyển thấy thời gian trôi khác nhau.
Phật giáo nhìn sâu hơn: Thời gian không chỉ phụ thuộc vào vận tốc,
mà còn phụ thuộc vào tâm niệm.
Khi ta vui – thời gian trôi nhanh. Khi ta khổ – một phút hóa thành
vĩnh viễn. Khi ta thiền định – thời gian tan biến. Thời gian không nằm trong đồng
hồ, mà nằm trong nhận thức của tâm.
Cho
nên, Phật dạy:
“Một
niệm giác ngộ là vượt ngoài ba đời – quá khứ, hiện tại, vị lai.”
3️. Không gian và thời gian chỉ là
tương đối trong tâm thức, Cả vật lý và Phật pháp đều đồng ý: Không có điểm gốc
tuyệt đối của vũ trụ.
Vạn vật chỉ là những hệ quy chiếu tương đối – khi ta thay đổi vị
trí, góc nhìn, hoặc trạng thái tâm, mọi thứ đều thay đổi theo.
Trong
thiền, khi tâm tĩnh lặng, không còn phân biệt “ta” và “vũ trụ”, thì không gian
– thời gian cũng tan rã. Khi ấy, hành giả thấy mọi thứ đồng thời hiện hữu, thấy
“một hạt bụi chứa cả vũ trụ, một sát-na chứa cả nghìn kiếp.” “Trong hạt cát có
muôn vì sao, trong sát-na có cả vĩnh hằng.”
./.
Nguồn sưu tầm
{¯{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét