Đừng
thấy xấu mà chê bai
Đừng thấy tài mà ganh tỵ
Đừng hiềm kị kẻ ghét mình
Đừng đoạn tình khi giầu
có
Đừng nói khó lúc gian nan
Đừng ngỡ ngàng khi hoạn
nạn
Đừng làm bạn với kẻ mê
Đừng bỏ bê khi thất bại
Đừng bại hoại lúc có danh
Đừng sở khanh lúc khác
phái
Đừng sùng bái kẻ nịnh
mình
Đừng nể tình mà thu nhận
Đừng tán tận cả lương tâm
Đừng lầm bầm khi nóng
giận
Đừng kề cận kẻ dối gian
Đừng bướng gàn khi tranh
cãi
Đừng giải đãi chuyện học
hành
Đừng loanh quanh nơi quán
rượu
Đừng rũ rượi lúc bi quan
Đừng làm sang khi nghèo
đói
Đừng soi mói chuyện người
ta
Đừng lánh xa kẻ hiền trí
Đừng nhục chí mà làm càn
Đừng hoang mang khi nguy
biến
Đừng gây chiến với kẻ say
Đừng đi vay chơi cờ bạc
Đừng lạnh nhạt với đồng
liêu
Đừng nói nhiều mà làm ít
Đừng quấn quít lúc chia
ly
Đừng có “đì ” người ngay thẳng
Đừng la mắng chỗ đông
người
Đừng có cười người khuyết
tật
Đừng tất bật chuyện mưu
sinh
Đừng cho mình là người
giỏi
Đừng có hỏi chuyện tầm
phào
Đừng khát khao nguồn bất
chính
Đừng bất kính với bề trên
Đừng tìm hên trong đen đỏ
Đừng chứng tỏ mình đa tài
Đừng nói dài trong cuộc
họp
Đừng dung nạp kẻ bất
lương
Đừng nhiễu nhương người
có thế
Đừng o bế kẻ quyền cao
Đừng tự hào sau chiến
thắng
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét