Có
một phụ nữ nuôi một đứa con gái rất chu đáo từ tấm bé đến trưởng thành. Từ nhỏ
ăn học cho đến ra nước ngoài sinh sống và lập gia đình ở xứ người. Lòng mẹ theo
dõi con như bóng theo hình đã hơn năm năm rồi mà cô con gái chưa một lần trở về
thăm mẹ. Người mẹ trông chờ từng ngày từng tháng từng năm, đứa con gái duy nhất
cưng năm xưa bây giờ biền biệt. Còn cô con gái bà ta thì ỷ y rằng mỗi tháng mình
gởi về mẹ 200 đô thì cuộc sống nhà quê của mẹ không thiếu thốn gì, mẹ sẽ yên
tâm không vất vã lo cơm lo nước như ngày xưa nữa. Với sự vất vã bao năm dồn hết
sức lực nuôi con, nay đến tuổi già cùng với sự trông chờ thương nhớ con mãi không về mà chẳng biết nói cùng ai. Cả
hai sự áp lực ấy bà ta đỗ bịnh và trút hơi thở cuối cùng chưa một lần thấy mặt
con. Được tin mẹ chết cô con gái vội vã trở về lo tang cho mẹ, cô tổ chức một
cái đám tang thật hoành tráng cô nghĩ là để báo hiếu cho mẹ lần cuối cùng. Nhưng
cô không biết rằng những suy nghĩ xưa nay cho rằng mình đã hết bổn phận với mẹ
nên cô không hề có một giọt nước mắt nào chảy ra khi về nhà biết mẹ đã chết.
Trước giờ di quan một sự bất ngờ và linh tính, cô vào phòng mẹ xem lại còn những
gì của mẹ gởi theo cho mẹ về nơi yên
nghĩ cuối cùng. Cô dỡ cái rương mẹ hay để đồ cô thấy bao nhiêu tiền đô mẹ đã
sắp ngay ngắn cả rương và một bức thư gởi cho con. “Này con gái thương yêu của mẹ, mẹ đã trông chờ con về từ lúc ra đi cho
đến nay. Lòng mẹ luôn nghĩ nhớ về con cho nên những đồng tiền của con gởi mẹ
nghĩ nó là mồ hôi nước mắt là sức lực của con làm ra, đời mẹ tìm ra cái ăn, cái
mặc chổ ở và nuôi con rất cực khổ nên mẹ cảm thấy không nở nào dùng đến đồng
tiền con gởi, cho nên mẹ để lại cho con phòng khi trái nắng trở trời và nuôi
cho con của con ăn học nên người. Còn phần mẹ chẳng biết tiêu dùng vào việc chi,
mẹ mong con khỏe và nuôi con biết có hiếu biết cội nguồn dân tộc là mẹ mừng
thôi, mẹ nghĩ không thể gặp con chỉ một lần nên có đôi lời gởi lại con, mẹ chào
tạm biệt con. Mẹ của con…” Đọc xong mấy dòng chữ của mẹ gởi, cô ta mới bật khóc nức nở, cứ tưởng xưa nay mẹ mình đã
an phận với số tiền mình gởi, nhưng nay mẹ không dùng một đồng, mà mẹ duy nhất
là chờ ngày gặp con. Ta đã vô tình coi thường khi mẹ mình còn sống, ta nghĩ
tiền bạc đầy đủ là sự trả ơn báo hiếu, nhưng không ngờ rằng có cái thiêng liêng
nhất là “ cái tình “nó không cần phải nhiều tiền mà ai cũng sẽ làm được lúc còn
gặp mặt nhau. Nay về lần đầu cũng như lần cuối không còn thấy mẹ nữa, mẹ ngày xưa
đơn giản quê mùa chân chất bình dị mà hôm nay có bao nhiêu tiền của địa vị danh
vọng cũng không tìm lại người mẹ ngày xưa. Ôi ! cây muốn lặng mà gió không
ngừng, con muốn gặp lại mẹ như ngày xưa lúc còn thơ ấu nay người đã hóa ra
người thiên cổ rồi./.
— {–
Như Lai giả tức chư pháp như nghĩa. Phật tử
trụ trì, thiện siêu chư hữu, nghiêm tịnh tỳ ny hoằng phạm tam giới có danh trụ
trì.
— {–
Quyền hành trong tôn giáo
phải được thực thi bởi một người hay những người có tâm ý trong sạch, hiểu biết
thấu đáo phẩm tính hoàn hảo, và sống một cuộc đời thánh thiện, quyền hành không
nên để trong tay người có tâm địa trần tục, nô lệ cho lạc thú thế gian, tham
đắm vật chất và quyền uy trần thế. Nếu không tính chất thiêng liêng, tự do và
chân lý trong tôn giáo có thể bị lạm dụng.
— {–
Sanh y – viến ly sanh y: Sanh y là một thuật ngữ của kinh tạng Pali
chỉ cho những nhân tố đưa đến tái sanh hay những điều kiện khiến một đời sống
mới tiếp tục xảy ra trong các cảnh giới đau khổ sanh tử luân hồi. Sanh y giống
như nhiên liệu của một ngọn đèn.
— {–
Phật giáo luôn luôn là một vấn đề của Thấy và
Biết, chứ không phải của vấn đề tin tưởng và cầu nguyện. Giáo pháp của đức Phật
được đánh giá như là một hệ thống giáo lý mời bạn đến để thấy chứ không phải
đến để tin.
Tiến sỹ: Rahula
— {–
Phật giáo sẽ trường tồn đến
khi nào mặt trời và mặt trăng không còn hiện hữu nữa, và cho đến khi nào nhân
loại không còn tồn tại trên thế gian này nữa. Bởi vì Phật giáo là một tôn giáo
của con người cũng như của chung cho tất cả nhân loại.
Thủ tướng
Tích Lan: Bandarnarke
— {–
Phật giáo đã đạt được nền
tảng to lớn ở phương Tây trong vòng 20 năm qua. Phật giáo đã được đón nhận như
là một tôn giáo phát triển nhanh nhất ở Anh quốc đã có trên trăm ngàn đoàn thể
Phật giáo và các trung tâm được thiết lập ở nước này hiện nay. Ở Hoa Kỳ còn nhiều hơn và con số lại gia tăng
ở Âu châu nữa. Đó là từng chỉ dấu cho thấy sự chú ý đến Phật giáo, và sẽ còn tiếp
tục lớn mạnh hơn nữa. Vì Phật giáo rõ ràng cung ứng được một số nhu cầu sâu xa
về tinh thần cho con người của thế giới phương Tây mà các tôn giáo truyền thống
của họ đã thất bại hoàn toàn.
Người ta hỏi Phật giáo có gì đặc biệt giá trị và hữu ích vậy.
Hiện tại càng rõ ràng là Phật giáo đang đóng một vai trò sinh động việc
quốc tế hóa thế giới của chúng ta.
— {–
Đầu cành liễu biết vương
Cam lộ
Một giọt mười phương rưới cũng đầy
Bao nhiêu trần lụy tiêu tan hết
Đàn tràng thanh tịnh ở ngay đây
— {–
0 nhận xét:
Đăng nhận xét