Ba điều nghi khi niệm Phật
Đối với pháp môn niệm Phật quá
siêu quá diệu, người có ít căn lành không tin nổi nên sanh tâm nghi ngờ có ba
điều như sau:
a/ Nghi mình túc nghiệp sâu
dày, thời gian công phu tu hành ít ỏi không được vãng sanh.
b/ Nghi bổn nguyện của mình
trả chưa xong, tham, sân chưa dứt e không được vãng sanh.
c/ Nghi mình niệm Phật, Phật không rước.
Từ hai thứ nghi trên dẫn đến
nghi thứ ba, tất cả đều do tâm hành giả chưa tin sâu nguyện thiết nên sanh ra
nghi. Thật ra sự thù thắng của pháp môn niệm phật dung nhiếp tất cả chúng sanh,
cho nên có hai loại vãng sanh là tiêu nghiệp vãng sanh và đới nghiệp vãng sanh.
Miễn sao giữ vững ba điều: tin sâu nguyện thiết hành chuyên là đủ. Ngoài tiêu
nghiệp vãng sanh và đới nghiệp vãng sanh lại còn có thai sen vãng sanh. Tức
những người tu mà còn nghi ngờ cõi nước cực lạc và Đức Phật A Di Đà, thì cũng
được vãng sanh vào hoa sen ở ngoài biên nước Cực lạc. Cũng có nhiều sự vui
không khổ, nhưng ở trong hoa sen thời gian lâu mới nở, lần hồi cũng được sanh
vào Cực lạc nhưng rất lâu.
TỨ ẢI: là bốn sự trở ngại
làm cho tâm người niệm Phật thối thất, khi tâm thối thất thì sự vãng sanh mất
phần. Cho nên gọi là ẢI.
a/ Nhân khi bệnh khổ mà trở
lại hủy báng cho rằng Phật không linh.
b/ Do tham sống, do tà kiến
mà giết hại loài vật để cúng tế theo ngoại đạo
c/ Do sự luyến ái mà tự ràng
buộc với gia đình. Luyến ái thân bằng quyến thuộc, tâm không nở xa rời họ,
giống như thuyền rời bến mà không nhổ neo. Thứ đến luyến ái vật chất của cải cả
đời mình tạo ra nó, bây giờ ra đi tâm không đành xả bỏ.
Trên đây là bốn sự trở ngại
cho việc vãng sanh, khó khăn nguy hiểm cho người tu cực khổ cả đời mà đến phút
cuối không thu được kết quả vãng sanh.
{—]–{
0 nhận xét:
Đăng nhận xét